02.
Chúng tôi ở bên nhau năm năm, Lục Kinh Châu rất ít nhắc đến quá khứ của anh ấy với tôi.
Cho đến cách đây 1 tháng, khi chúng tôi về quê lấy đồ, vô tình thấy trong ngăn tủ của anh có một chiếc ví sờn rách.
Trong đó có hình một cô gái đang mỉm cười rất xinh đẹp.
Lục Kinh Châu vẫn luôn vững vàng, nhưng lúc nhìn thấy bức hình đó hắn thất thần thật lâu, trong đáy mắt hiện lên một chút cô đơn cùng u ám.
Tôi nén chua xót, thuận miệng hỏi: “Bạn gái cũ của anh?”
"Ừm."
Nhìn anh vô cảm xé nát bức ảnh ném vào thùng rác mà tôi không khỏi lạnh sống lưng và cáu kỉnh.
Tôi trực tiếp rời đi vào thời điểm đó, ngày hôm ấy đã trở thành cuộc chiến tranh lạnh đầu tiên của chúng tôi sau 5 năm.
Buổi tối tắm xong, Lục Kinh Châu từ phía sau ôm lấy tôi, khẽ thở dài:
"Khi anh đang trong thời điểm khó khăn nhất khi khởi nghiệp, cô ấy đã lấy công nghệ cốt lõi của công ty và gia nhập một công ty đối thủ, thậm chí còn trở thành bà chủ của công ty đó."
"Ngày cưới của cô ấy, mẹ anh đi tìm cô ấy rồi gặp tai nạn xe cộ trên đường đi, suýt chút nữa không cứu được bà ấy, ngày hôm sau cô ấy cùng chồng ra nước ngoài."
" Lương Kỳ, hồi đó anh rất ghét cô ta."
...
Tôi lặng lẽ nhìn vẻ mặt bình thản của anh trong gương.
Lục Kinh Châu không biết, sau khi rời đi vào thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-chua-cuoi-la-tra-nam/3321977/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.