Nhi mệt mỏi bước vào nhà, tháo giày dưới chân ra rồi để vào tủ giày đặt cạnh cửa, thở râ 1 hơi nhẹ nhàng nhưng mệt mỏi rồi bước chân trần vào nhà. Vừa đi mắt vừa nhìn xuống dưới nền nhà lắt gạch, tay đưa ra sau gáy bóp bóp
“Quỳnh ơi” Nhi mệt mỏi cất tiếng gọi
“Dạ?” Tiếng Quỳnh vọng từ trong bếp ra, chắc hẳn cô đang nấu ăn ở trong đó
“Nấu xong chưa em?” Nghe thấy tiếng bước chân đang tiến lại gần chỗ mình, Nhi chỉ nghĩ là Quỳnh chứ không nghĩ là ai khác nên hỏi.
“Sắp xong rồi ạ, tỉ lên thay đồ đi là vừa đấy” Giọng Quỳnh vẫn vọng từ trong bếp vọng ra, Nhi giật mình ngẩng đầu lên, vậy thì bước chân đó là của ai, chả lẽ nhà có trộm. Vừa ngẩng đầu lên Nhi liền bị ôm vào vòng tay ấm áp, thoang thoảng mùi hoa oải hương dịu nhẹ quen thuộc xộc vào mũi nó
“Con gái mẹ, nhớ quá đi” Mẹ Nhi vui mừng reo lên, tay vẫn ôm khư khư Nhi như 1 báu vật
“Mẹ, sao lại đến đây?” Nhi nhẹ nhàng đẩy người mẹ mình ra rồi hỏi
“Cái con này, mày về đây được cả tháng rưỡi rồi mà đi ăn chơi ở đâu không chịu về nhà ba mẹ, có phải cô đã quên mất ông bà già này!” Mẹ Nhi khẽ lên tiếng trách móc
“Dạ làm gì có đâu. Tại vừa về đã phải lo đám cưới của con Mai xong rồi phải ổn định công việc ở công ty. Mẹ xem bây giờ đã là 12h trưa rồi mà con cũng vừa mới về đến nhà, chiều thì làm tới tợn 6 rưỡi, 7
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-chua-cuoi-anh-ten-gi-nhi/1794518/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.