Khánh tiếp tục đứng nói chuyện với Nam cố tỏ ra thân tình, Nhi ngồi bên cạnh ăn bánh cũng thấy mắc ói với cái lòng người giả tạo của Khánh, bây giờ nó mà moi được cái lòng dạ giả tạo của Khánh nó sẽ mang vứt cho con Bu nhà Nam ăn. Nhi ngồi cạnh Nam như 1 con gấu bông, khi nào có câu hỏi cho mình thì trả lời không thì im lặng bóc bánh bỏ miệng, 2 người cứ dính sát nhau như vậy cho đến khi Nhi chịu không nổi nữa thì đứng dậy
“Đi đâu đấy?” Nam hỏi khi thấy Nhi đứng dậy định đi đâu đó
“Vệ sinh, đừng nói anh cũng đi cùng em đấy nhé” Nhi trả lời
“Tất nhiên, lỡ em biến mất không dấu vết thì sao” Nam thản nhiên nói có chút đùa, đứng dậy bá vai Nhi bước đi mặc kệ bộ mặt Nhi bây giờ cực kì khó coi
Nhi chống tay trên bệ rửa tay nước mắt muốn rớt ra ngoài, nếu không phải tại tên khốn đấy thì bây giờ nó đã không phải khổ sở như thế này, Nhi khóc thầm trong lòng rồi than trời than đất 1 cách cực kì thê thảm
Nam đứng ngoài hành lang chờ Nhi thì thấy Khánh đã ngà ngà say đi đến, mạt hắn đã đỏ bừng bước đi loạng choạng, nhìn thấy Nam hắn cười rất vui
“Thì ra anh ở đây, em tìm anh nãy giờ” Khánh vui vẻ nói
“Tìm anh có chuyện gì sao?” Nam mỉm cười
“Chủ nhà biến mất không đi tìm mới lạ” Hắn vui vẻ khoác vai Nam
Nam không nói gì chỉ cười, tối nay hắn không nên uống quá nhiều, nếu như uống nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-chua-cuoi-anh-ten-gi-nhi/1794509/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.