Mọi chuyện hết thảy đều đã chậm.
Ngày tiếp theo, Vương Tây Minh tỉnh lại, vừa mở mắt ra đã nhìn thấy được cơ ngực rắng chắc. Cậu được Kỳ Xán gắt gao ôm vào trong ngực, càng không ngờ được chính là, Kỳ Xán............ Còn ở trong thân thể cậu. Cậu bị dọa đến choáng váng, mắt gắt gao nhắm chặt, người run đến lợi hại. Không dám nhúc nhích.
Kỳ Xán bị cậu nhúc nhích làm tỉnh giấc, Kỳ Xán cảm giác được ngực mình ươn ướt, còn có vật nhỏ đang run nhè nhẹ trong lòng mình.
Hắn vội vàng rời khỏi người Vương Tây Minh.
"Tôi............ " Kỳ Xán á khẩu không nói nên lời, nhìn thấy trên người Vương Tây Minh đầy những vết xanh tím do chính mình ngày hôm qua lưu lại. Ảo não không thôi.
"Tôi ôm cậu đi tắm." Kỳ Xán nói xong, trực tiếp đem Vương Tây Minh bế lên, đi về hướng phòng tắm, hai tay Vương Tây Minh gắt gao ôm mặt không chịu bỏ xuống.
Đặt Vương Tây Minh vào trong bồn tắm, Kỳ Xán ngồi ở bên cạnh, trong lòng nghĩ nên giải quyết chuyện này như thế nào. Tiếng nước ào ào chảy ra, rất nhanh đã ngập đến ngực của Vương Tây Minh, Kỳ Xán liền vươn tay tắt nước.
"Cậu bỏ tay xuống đi." Hắn khuyên giải an ủi, Vương Tây Minh vẫn không thèm quan tâm.
"Cậu còn khóc nữa, tôi lại muốn cứng lên rồi." Kỳ Xán buột miệng nói ra, nói xong rồi hối hận không thôi.
"Cậu không phải người." Vương Tây Minh rốt cuộc mở miệng nói chuyện, trừng mắt nhìn Kỳ Xán, mắt sưng lên hồng hồng, giọng khàn khàn.
"Ừ, ừ, ừ tôi không phải người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-chong-vuon-truong/1802587/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.