" Jungkook..."
" Jungkook ơi..."
Jeon Jungkook mà hắn yêu thương nhất.
Jeon Jungkook mà hắn luôn đau lòng xót xa nhất.
Jeon Jungkook của hắn.
Đang đứng ở phía trước mỉm cười nhìn hắn.
Kim Taehyung cả người như đông cứng lại. Mắt hắn trân trân nhìn về phía trước. Jungkook của hắn, cả người toàn là máu, mặt mày trắng bệch đứng ở đó. Bên cạnh là Jeon Ganwon nằm bất tỉnh. Cậu nhìn thấy hắn, liền kéo miệng cười một cái.
" Jungkook!"
Có ai biết được, tiếng gọi Jungkook vào thời khắc ấy của Kim Taehyung. Đã xóa tan tất cả những mệt mỏi và đau đớn mà cậu phải chịu.
Jungkook thở phào nhẹ nhõm một hơi rồi dần dần ngã gục xuống, hai mắt cũng mờ đi. Nhưng cậu vẫn có thể nhìn thấy được một thân ảnh đang lao tới đỡ lấy cơ thể cậu mà ôm vào lòng.
Hơi ấm ấy, thật quá là thân thuộc. Jungkook cần nó hơn tất cả mọi thứ, hơi ấm của Kim Taehyung.
" Jungkook! Jungkook em có sao không?"
" Taehyung..."
" Tôi đây. Tôi ở ngay đây với em."
" Em không giết Jeon Ganwon...em đã tự đánh thắng hắn... bằng sức lực của em..."
Jungkook vừa cười vừa nói, mặc kệ khoé môi đã rách ra, rướm máu. Kim Taehyung đau lòng đưa bàn tay lên gò má Jungkook xoa nhẹ.
Em có biết không, em đau một, tôi đau gấp trăm ngàn lần.
" Taehyung...anh..có tự hào..về em không?"
Jungkook ở trong lòng hắn chu môi nói từng chữ ngắt quãng. Là đang làm nũng ư? Là muốn được khen à?
Kim Taehyung nhẹ hôn lên gương mặt đầy thương tích của Jungkook.
Hắn bật khóc.
" Giỏi quá. Jungkook của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-chi/469817/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.