Tưởng Kim Taehyung hắn nói điên nói khùng, ai ngờ hắn lại đi bằng trực thăng đến thật. Jungkook sau một trận sợ hãi đến xanh cả mặt mày thì cuối cùng cũng có thể bước chân xuống Kim Gia rồi.
Kim Taehyung đứng bên cạnh bật cười nắc nẻ, nhìn dáng vẻ của Jungkook bây giờ xem. Đầu tóc thì rối loạn, quần áo thì xộc xệch, hơn nữa ban nãy ở trên trực thăng còn mặc sức mà la hét.
Giờ Kim Taehyung mới biết được rằng. Jeon Jungkook không sợ trời, không sợ đất, không sợ cả chết. Nhưng lại sợ độ cao.
" Anh...khốn kiếp.."
" Nè nhìn mặt em xem, chưa bao giờ ngốc nghếch như bây giờ. "
" Anh..tôi đập chết anh!"
Jungkook loạng choạng chạy đến chỗ của Kim Taehyung, nhưng chỉ mới được vài bước đã ngã nhào ra phía trước. Kim Taehyung bật cười, hắn tiến đến ôm lấy cậu bồng vào nhà.
" Bỏ xuống!"
" Không."
" Tôi nói bỏ xuống ngay!"
" Không phải em nói thích tôi à?"
" Bao giờ? Tôi nói thích anh từ bao giờ hả?"
"Il est vraiment beau. Je veux t'avoir "
Jungkook nghe tới câu này thì nín lặng ngay lập tức. Nói sao nhỉ, được rồi tạm thua hắn vậy, đồ thích moi móc lại chuyện cũ.
Jungkook được Kim Taehyung bồng vào phòng ngủ, đặt nhẹ nhàng lên giường. Jungkook ấy vậy mà bị chiếc trực thăng lượn lờ kia doạ đến muốn phát sốt, nằm mê man ở trên giường ngủ thiếp đi.
Lúc Jungkook ngủ dậy cũng đã là khi trời sụp tối. Ngủ qua lúc mặt trời lặn sẽ làm đầu bị đau, còn thêm choáng váng. Jungkook nheo mắt mệt mỏi không ngồi dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-chi/469800/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.