" Được rồi, vào nhà đi."
Kim Taehyung hất mặt về cánh cổng lớn, Jungkook cũng không thèm nói gì với hắn mà dứt khoát mở cửa xe đi vào trong nhà. Hắn nhìn theo dáng người đang rời khỏi mà thở dài nhấn ga ra về. Hắn cũng không có ý định vào chào hỏi ai trong Jeon Gia. Đêm hôm qua Jungkook sốt tới tận bốn mươi độ, mặt mày đỏ rần lại còn cả người nóng ran. Hắn không nỡ bỏ mặc nên đành phải thức cả đêm để chăm sóc. Vậy mà sáng ra, Jungkook làm như không có chuyện gì. Lại còn giận hờn hắn không chịu cho cậu ở lại chơi, vì vậy chẳng thèm nói năng gì với hắn nửa lời suốt cả một đoạn đường.
Jungkook sáng nay và đêm qua đúng thật là như hai con người hoàn toàn khác biệt.
" Lão gia! Lão gia! Thiếu gia về rồi."
Tên giúp việc vui mừng chạy vào trong nói với Jeon lão khi nó vừa thấy Jungkook từ cổng nhà đi vào. Ông Jeon trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Ông chống gậy, nương theo tay của tên người làm đi ra ngoài.
" Jungkook, con về rồi. Ta cứ tưởng.."
" Tưởng con giận dỗi bỏ đi sao? Cha à, sao con có thể bỏ cha ở lại được chứ."
" Em đã ở đâu tối qua vậy?"
Min Yoongi nhăn mặt hỏi, hôm qua sau khi sửa chữa lại mộ phần của mẹ mình xong cũng là khi tối đen. Anh đột nhiên không thấy Jungkook đâu nữa, lo lắng gọi điện đến hơn chục cuộc cũng không ai bắt máy. Bây giờ cậu lại bình thản đứng đây như không có chuyện gì, lại còn mặc quần áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-chi/469777/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.