Lâm Tam Nương lạnh lùng nhìn hắn, trong mắt không hề có chút sợ hãi.
“Bỏ cái bàn tay dơ bẩn của ngươi ra!”
Lãnh Kỳ chợt siết chặt cổ nàng, chỉ cần dùng thêm chút sức nữa là Lâm Tam Nương sẽ tắc thở.
“Ngươi coi mình là cái thá gì! Ngươi tưởng ngươi là ai?” Lãnh Kỳ ác nghiệt nói.
Lâm Tam Nương bị bóp đến mức không thể hít thở.
Nàng c.ắ.n chặt răng, khẽ híp đôi mắt lại, gân xanh nổi rõ trên trán, đột nhiên nhớ lại vài chuyện.
Cha của nàng, chính là phụ thân ở kiếp trước.
Lâm Phong, lời trăn trối cuối cùng trước khi mất.
“Dòng họ Lâm đến đời con, chỉ còn lại một mình con. Nữ nhi, cha hy vọng rằng trong trận tai họa xảy ra mấy chục năm trước, tất cả những người trong gia tộc họ Lâm đều có thể sống sót, nhưng bọn họ đều đã c.h.ế.t rồi. Nữ nhi, cha hối hận lắm!”
Lãnh Kỳ buông tay, nhìn Lâm Tam Nương suýt c.h.ế.t vì nghẹt thở một cách nham hiểm, trong lòng vô cùng khoái cảm.
“Ta sẽ khiến ngươi cầu sinh không được, cầu c.h.ế.t chẳng xong, ha ha ha!” Hắn cười lớn rồi quay trở vào khoang thuyền.
Lâm Tam Nương hai tay hai chân bị trói chặt, vừa trải qua khoảnh khắc nghẹt thở, sau khi hoàn hồn lại, nhớ đến những chuyện vừa rồi, nàng lại thấy có chút muốn cười.
Cái hệ thống này, chính là do nàng và nhóm của mình cùng nhau nghiên cứu chế tạo.
Nàng muốn người cha yêu quý nhất của mình được sống lại, nàng muốn thay đổi trận tai họa mấy chục năm trước, để những người trong tộc nàng đều được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-can-ba-ep-sinh-con-cho-de-de-han-ta-mang-con-ve-ngoai-phat-tai/5003940/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.