BÁNH QUY NÉN
“Khoan đã, Huyện lệnh Khương bị gài bẫy sao? Ai đã tặng cho hắn cái mũ cao quý như thế, thiện lương, thương xót dân đen, ha ha, thật thú vị.”
Nói như vậy cũng không sai, nhưng mà, ai lại tự mình đi tuyên dương mình là một vị quan tốt chứ, giới học giả biết rõ Phúc họa tương y nhất.
Xem ra, có người muốn đối phó hắn rồi.
Lâm Tam Nương xem một lúc cảnh náo nhiệt, liền đi đến ngôi miếu đổ nát hôm trước.
Chu Đại Nương, Tiểu Hoàn T.ử và Tiểu Đoàn T.ử quả nhiên đang ở lại trong ngôi miếu đổ nát. Những người khác trong miếu đã đi ra phía cửa thành.
Tiểu Hoàn T.ử vừa thấy nàng, liền phấn khích chạy tới kêu lên: “Tiên nữ tỷ tỷ! Nương, là Tiên nữ tỷ tỷ đến rồi!”
Tiểu Đoàn T.ử đã hạ sốt và tỉnh lại, mới ba tuổi, nàng ta mở to đôi mắt tròn xoe, căng thẳng nhìn Lâm Tam Nương.
Chu Đại Nương vỗ vỗ lưng Tiểu Đoàn Tử, an ủi: “Nha đầu, đây là vị tỷ tỷ đã cứu mạng con, mau, mau dập đầu tạ ơn tỷ tỷ đi!”
Tiểu Hoàn T.ử và Tiểu Đoàn T.ử ‘phịch’ một tiếng quỳ xuống, dập một cái đầu thật mạnh.
Lâm Tam Nương ngẩn người, vừa gặp đã hành đại lễ, ta thật thụ sủng nhược kinh.
“Hai đứa mau đứng lên, dập đầu làm gì chứ!”
Nàng vội vàng đỡ hai tiểu gia hỏa dậy, nhìn những đứa trẻ có độ tuổi xấp xỉ con mình, trong lòng dấy lên lòng thương xót, lại mua mười cái bánh bao từ Hệ thống thương thành: “Này, cầm lấy ăn đi.”
Tiểu Hoàn T.ử kỳ thực rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-can-ba-ep-sinh-con-cho-de-de-han-ta-mang-con-ve-ngoai-phat-tai/5003898/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.