Mặt trời lên cao trên thành phố ngàn hoa, ánh nắng soi rọi làm cả căn nhà sáng bừng, nổi bật màu tím giữa màu xanh bạt ngàn rừng núi. Nghi thức dậy, xung quanh vắng lặng. Nghi đã có giấc mơ đẹp, cô và người yêu được sống tháng ngày vui vẻ. Mơ chỉ là mơ, Nghi tự cười giễu bản thân "cái này gọi là ngoại tình trong tư tưởng, Nghi à, mày nên tha cho Minh, và cho mày chút danh dự".
Khiêm bước vô phòng, trên tay là khay thức ăn. Món trứng ốp la và bánh mì sanwich. Ở nơi này thì ăn sáng vậy là good lắm rồi. Nghi ngạc nhiên, anh kiếm đâu ra bánh mì sanwich, thêm ly sữa nữa. Khiêm đặt khay lên bàn, nhìn Nghi mỉm cười:
- Thấy chồng em giỏi không? Sáng sớm đã dậy làm đồ ăn sáng cho em.
- Anh làm sao? Mà anh kiếm đâu ra sữa với bánh mì?
- Sao em không hỏi luôn trứng?
- Vì em nghĩ người ta trữ trứng gà không lạ, nhưng bánh mì và sữa thì...ở đây đâu có con nít đâu.
- Ừ, nhưng anh mang theo một "bé vợ" đang mang thai nên anh phải chuẩn bị từ trước khi vô đây.
- Lúc nào? Sao em không biết?
Khiêm đưa tay lên miệng "suỵt! Bí mật, bây giờ bé vợ ăn đi kẻo nguội thì tanh lắm."
Nghi phì cười, liếc yêu Khiêm rồi đi làm vệ sinh cá nhân. Xong xuôi bước ra thấy khay thức ăn được đặt ngay ngắn trên kệ sát cửa sổ, Khiêm đang ngồi sofa xem điện thoại. Cô tiến lại ăn, bên cạnh ốp la là trứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-anh-la-ai/1874202/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.