Một bóng dáng đi tới, ngược ánh đèn. Thấy Nghi đang quì bên khóm hoa hồng liền chạy nhanh xuống, cởi áo mangto choàng lên thân thể đang run cầm cập của Nghi. Trong người đang nóng nảy khó chịu đột nhiên được bao phủ bởi thân nhiệt mát lạnh, mùi hương nam tính quen thuộc phả ra xoa dịu sự bức bối trong Nghi. Như chết đuối vớ được phao cứu sinh, Nghi quay sang ôm ngang lưng người đàn ông, đầu tựa vào vòm ngực rắn chắc, môi run rẩy mấp máy" Nóng, nóng lắm".
Khiêm nửa quì nửa ngồi trên đất ôm chặt Nghi, mắt đen sâu thẳm hằn lên tia máu dữ tợn. Anh bồng cô trên tay, cho Nghi tựa vào người mình, từng bước chầm chậm đi về phía căn nhà màu tím.
Ba tên cận vệ cùng Elly thấy cũng lâu nên tính đi ra bắt Nghi, thấy bóng dáng Khiêm đang lững thững đi tới. Elly lo sợ liền lẻn đi ra, lội qua suối trốn vào bụi hoa gần đó. Ba tên kia ở lại cản đường cho cô chủ trốn. Khiêm với ánh mắt híp lại như chim ưng, toàn thân cứng nhắc tỏa ra toàn hơi lạnh, liếc nhìn ba tên cận vệ cũng đang tả tơi với nhiều vết tím bầm, nhếch môi rồi đi thẳng vào trong nhà. Vô trong phòng ngủ đặt Nghi xuống giường, đắp mền cho cô xong quay ra, đóng cửa phòng ngủ. Nhìn cảnh nhà lộn xộn cũng hiểu ở đây vừa xảy ra chuyện gì. Một cô gái chống trả ba chàng trai, anh nể em thật đấy! Phương Nghi. Khiêm cởi áo vest quăng lên ghế, tay cởi nút cổ tay áo săn lên tới tận khủy tay.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-anh-la-ai/1874186/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.