Nghi mang theo bực bội bước vào nhà. Mở tủ lạnh lấy nước uống mà quên mất đây là tủ lạnh dưới nhà. Bình thường Nghi chỉ uống nước trên phòng của mình do Vú Năm nấu trữ lạnh cho cô. Phòng của Nghi luôn khóa trái, chỉ có lúc sáng sớm Nghi mở cửa đi làm là lúc Vú Năm mang nước, trái cây để vào tủ lạnh, sau đó Nghi sẽ khóa cửa ngay cả Vú Năm cũng không có chìa khóa, tránh cho Vú bị bà ta làm khó bắt mở cửa.
Khi đã uống hơn phân nửa, Nghi sực nhớ bỏ ly nước xuống, lòng thầm nguyện ly nước kia bình thường.
Thầm rủa tên đàn ông biến thái, "hắn ta giàu thôi mà, đâu cần điên như thế. Đến cả mặt mũi cũng không cho thấy, muốn làm chồng tui, đúng là bệnh không nhẹ. Tuy mình già thật nhưng đâu phải ế đến nổi bạ đâu chụp đó. Không yêu đương hò hẹn, chẳng cầu hôn. Ngay lần đầu gặp mặt bắt ép "kết hôn", sao hắn ta không uống thuốc trước khi ra đường nhỉ. Hay bệnh lâu năm nên thuốc cũng lờn. Điên thật, tin lời anh chắc tui cũng bị gì rồi."
Bước lên cầu thang được mấy bước, tiếng người đàn bà lanh lảnh phía sau.
- Về rồi à, con gái. Ra đường thì mặc đồ cho kín đáo. Con muốn làm dơ cái nhà này à.!!!
- Nhà tôi ngày nào cũng lau dọn rất sạch sẽ, chỉ có một đống rác quét hoài không chịu đi.
- Con ăn nói cho lễ phép, dù sao ta cũng là mẹ con.
- Mẹ sao? Bà đẻ tôi hồi nào mà đòi làm mẹ? Mẹ tôi đã mất vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-anh-la-ai/108234/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.