Sau khi xử lý xong một số công việc, Phạm Nghê vào phòng ngủ, trông thấy Mễ Nhạc Nhạc quấn chăn quanh người, dáng vẻ như sẵn sàng liều mình nếu anh dám đến gần.
Anh buồn cười, khẽ bật cười nói: “Có lạnh đến mức đó không?”
“Không.” Khuôn mặt cô ửng hồng, bởi vì chuyện của Mã Vĩ Quân mà những chuyện xảy ra ngày hôm qua đã bị cô tạm gạt sang một bên.
Bây giờ hai người lại ở cùng một phòng, Mễ Nhạc Nhạc vừa nhìn thấy Phạm Nghê thì lại nhớ đến giấc mộng nửa thật nửa giả ngày hôm qua, nhớ đến những chuyện xấu hổ mà anh đã làm với cô.
Phạm Nghê đương nhiên biết rõ là cô đang nghĩ gì, anh cởi quần áo, chỉ mặc một chiếc quần lót, sau đó bò lên giường, lúc Mễ Nhạc Nhạc vừa thấy anh cởi quần áo thì nhắm tịt mắt lại, không dám nhìn thẳng vào anh.
Phạm Nghê ôm cô vào trong ngực: “Sao lại còn thẹn thùng như vậy, hm?” Anh lấy chóp mũi cọ nhẹ vào má cô: “Làm nhiều thêm vài lần thì em sẽ quen thôi.”
Năm chữ ‘làm nhiều thêm vài lần’ không ngừng phóng đại trong đầu cô, khiến cả người cô choáng váng, lắp bắp nói: “Nhiều, nhiều. . . .”
Anh buồn cười: “Chẳng lẽ em muốn làm ni cô, anh làm hòa thượng sao?” Hai người yêu nhau, ân ái là chuyện không thể thiếu.
Tim Mễ Nhạc Nhạc đập càng lúc càng nhanh, sắc mặt cô càng lúc càng đỏ rực: “Phạm, Phạm Nghê. . . anh không thấy là chúng ta quá nhanh rồi. . . .”
“Em quên ngày hôm qua mình chủ động thế nào rồi à?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-am-giuong-hay-ghen/19228/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.