Phạm Nghê thảnh thơi ngồi trên ghế sofa, lấy ra bộ trà cụ rồi chậm rãi pha trà. Mễ Nhạc Nhạc nhìn dáng vẻ ‘tiên phong đạo cốt’ của anh, trong lòng lại âm thầm thở dài.
“Phạm Nghê, dì giúp việc không đến quét dọn à?” Mễ Nhạc Nhạc không thể nào chấp nhận cái sự thật tàn khốc này, ngày hôm qua anh còn nói là cô không cần phải làm việc nhà, vậy mà hôm nay đã phải nhận một cái tin tức khủng bố thế này.
“Dì giúp việc bị té trật chân rồi, phải nghỉ làm một thời gian, chắc khoảng một tháng đấy.” Phạm Nghê hít lấy hương trà, vẻ mặt vô cùng thỏa mãn.
Mễ Nhạc Nhạc chán nản, nếu chỉ là một phòng trọ nhỏ bình thường giống như lúc trước thì cô cũng không ngại quét dọn, nhưng mà căn nhà này của Phạm Nghê quả thực là rất lớn, bảo một mình cô dọn dẹp nơi này thì chắc cô cũng ngất xỉu mất.
“Sao vậy?”
“Không có gì.” Xem ra thuê được nơi này với cái giá tiền như vậy thì cô phải bỏ ra một chút công sức cũng là lẽ thường tình mà thôi.
Phạm Nghê thấy cô đột nhiên quay đi, lúc trở lại thì xách theo một xô nước và một cái khăn lau.
“Em định dọn dẹp à?”
“Ừm, mỗi ngày một chỗ là được, hôm nay dọn phòng khách vậy.” Mễ Nhạc Nhạc nói như đã lên kế hoạch từ trước.
“Vất vả cho em rồi.” Phạm Nghê không có ý định ngăn cản, vẫn để mặc cho cô tự do: “Có muốn uống một tách trà trước không?”
“Chừa cho tôi một ly là được rồi.”
Sắc mặt của Phạm Nghê đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-am-giuong-hay-ghen/19223/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.