Tác giả: Ly Ly
Trước mặt con đực khác muốn ςướק đi phối ngẫu của mình, con thú dữ không thèm che dấu khí thế cuồng nộ trên người nó!
Rầm. Cánh cửa wc đóng sập lại ngăn cách không gian bên trong và bên ngoài.
Khuôn mặt người đàn ông lạnh lùng, ánh mắt sắc bén tỏ ra bài xích không hề che dấu đối với người trước mặt.
Diệc Cẩn xắn lên tay áo sơ mi, cơ bắp trên người căng chặt, chỉ chờ đối phương lao vào, hắn sẽ ngay lập tức đáp trả.
Thế mà đối phương chỉ hỏi hắn một câu:
"Anh không còn nhớ tôi là ai đúng không?"
Diệc Cẩn muốn chửi: Cậu là cái quái gì mà tôi phải nhớ. Nhưng giáo dưỡng hơn hai mươi tám năm trời đã ngăn lại câu nói thô tục ấy. Hắn nghiêm túc mày mò trong kí ức dài đằng đẵng hơn hai mươi năm trời, cố tìm kiếm cái vẻ đẹp "tàm tạm" của gã kia trong dòng thời gian. Thế nhưng hắn vẫn không thể nhớ ra.
Đường Tang nhìn vẻ mặt đăm chiêu của hắn liền biết thằng khốn này không nhớ mình là ai.
Cũng phải... Người ta chỉ nhớ tới kẻ chiến thắng, làm gì có ai nhớ tới người thua cuộc đâu. Mà từ khi bắt đầu cuộc chiến, Diệc Cẩn đã định sẵn sẽ chiến thắng. Bởi vì hắn có được một thứ mà không ai có: tình yêu của Lê Hoan.
"Vậy để tôi nhắc cho anh nhớ, năm cuối đại học A, thư viện."
"..." Vẫn không nhớ.
Đường Tang rút trong túi quần ra một bao thuốc lá, anh dựa lưng vào mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-a-ly-hon-di-/3465505/chuong-17.html