Mỗi người đều có quá khứ, tốt đẹp, bất kham*, hối hận. Phó Lễ Hành biết cô gái đang đeo trên người hắn như gấu túi cũng đã trải qua những cái đó mới có thể đi tới trước mặt hắn. Nếu phủ nhận quá khứ của chính mình thì cô ấy sẽ không còn là một Đồng Vũ Vụ trọn vẹn nữa. Hắn tiếc nuối vì không thể tham gia vào quá khứ của cô, thậm chí ghen ghét với người đã từng mang đến cho cô ấm áp, nhưng tuyệt đối sẽ không vì vậy mà giận cá chém thớt với cô.
*bất kham: không thể chịu đựng được.
Đồng Vũ Vụ nhìn thấy Phó Lễ Hành đột nhiên xuất hiện ở nhà thì vui vẻ muốn chết.
Cô thậm chí còn không biết trong phút chốc, sự ngạc nhiên và nỗi nhớ nhung của cô gần như lên đến đỉnh điểm. Khi Phó Lễ Hành vào phòng tắm để tắm, âm thanh nước chảy tạo cho cô một cảm giác an tâm chưa từng có.
Gần đây cô rất thích đăng bài lên Wechat, tuy rằng chỉ mình cô mới có thể thấy nhưng trong sâu trong tâm cô luôn muốn một ngày nào đó, Phó Lễ Hành có thể nhìn thấy mỗi một tâm tư của cô nghĩ về hắn. Hoặc sẽ có một ngày cô có thể cho hắn xem tâm tư của cô. Đó có lẽ sẽ là chuyện của rất nhiều năm sau về sau.
【 Hôm nay Phó Lễ Hành bất ngờ về nhà, mình rất vui vẻ. Hắn đang tắm rửa, mình có nên đi vào đánh lén hắn không nhỉ / cười xấu xa. 】
Về màn pháo hoa sinh nhật kia, cô không dám hỏi, cũng không dám đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-a-em-khong-muon-pha-san/1061955/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.