Lục Nhân Nhân cảm giác như mình đang ở trong một vở kịch cung đấu, mà người đang mang theo nụ cười thỏa mãn đứng bên cạnh cô chính là nhân vật nữ có hào quang rực rỡ nhất. Không chỉ được hoàng đế sủng ái, còn đem tất cả mọi thứ nắm trọn trong lòng bàn tay. 
Đột nhiên cô cảm thấy đi theo Đồng Vũ Vụ rất có triển vọng! 
Còn không phải à, nếu người gặp phải chuyện này là cô thì cô đã sớm mắng cho con quỷ cái Vạn Lê Như kia thê thảm đến nỗi ba ruột cô ta cũng nhận không ra. Ông xã cô mà gọi điện thoại tới thì cô sẽ không ngần ngại mà nói toạc mọi chuyện ra! 
Nhưng nếu cẩn thận ngẫm lại thì hình như làm vậy có chút không hay, ít nhất thì vừa rồi Đồng Vũ Vụ không phát giận ngay tại chỗ, ngay cả giọng điệu cũng rất nhỏ nhẹ...... 
Đồng Vũ Vụ có thể thu phục được Phó Lễ Hành chứng minh cô ấy là một người phụ nữ có đẳng cấp nha. 
Lục Nhân Nhân suy nghĩ, mặc dù biểu hiện vừa rồi của Đồng Vũ Vụ tương đối giả tạo, nhưng đừng nói là Phó Lễ Hành, cho dù một phụ nữ như cô nghe những lời kia cũng không nhịn được mà nổi giận vì hồng nhan. 
"Nhân Nhân, sao vậy?" Đồng Vũ Vụ cười nói, "Bên ngoài nhiều muỗi, tâm trạng của tớ cũng tốt hơn nhiều rồi, chúng ta đi vào đi." 
"Phó tổng đang tới à?" Lục Nhân Nhân vô thức hỏi. 
"Đúng vậy." Vẻ mặt Đồng Vũ Vụ ngọt ngào, "Anh ấy vừa tan làm, có lẽ vì nghe cậu nói nên có chút lo lắng, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-a-em-khong-muon-pha-san/1061922/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.