Hàn Tiểu Du ôm chặt lấy Lâm Phong, nhẹ nhàng hôn lên tóc anh.
"Em sẽ không rời xa anh đâu mà." - Hàn Tiểu Du êm ái lên tiếng. Hai người đứng nơi đó thật lâu, thật lâu. Mãi cho đến khi trời đã tắt nắng.
Con người ai cũng có lòng tham, dù là Lâm Phong cũng vậy. Anh cũng không phải thánh nhân. Đối với Hàn Tiểu Du, Lâm Phong đã yêu đến không thể buông tay.
Buổi tối trong rừng đặc biệt buồn tẻ, ngoại trừ tiếng dế, chẳng có bất kỳ thứ ẩm thanh gì nữa. Không đúng, còn tiếng than vãn của những cậu ấm cô chiêu. Diệp Di Ân cũng không ngoại lệ.
"Chán lắm phải không?" - Lâm Phong mang đến cho Hàn Tiểu Du một lon nước ngọt. Hàn Tiểu Du lắc đầu, đem nước trên tay anh uống một hơi. Hoàng Thiên Bảo vừa ghen tị, vừa tức giận.
"Tiểu Du, ngồi ở đây chán lắm. Ra đằng kia đi." - Hoàng Thiên Bảo nắm lấy tay Hàn Tiểu Du.
"Anh điên à? Ra ngoài kia cho mũi cắn thấy bà hả?" - cô hất tay anh ta ra.
"Em... Anh hy vọng chuyện anh nói khi nãy em sẽ suy nghĩ lại. Anh thực sự yêu em." - Hoàng Thiên Bảo lên tiếng. Hàn Tiểu Du im lặng một chút, suy nghĩ điều gì đó.
"Hoàng Thiên Bảo, anh có thấy mình quá tức cười không? Chúng ta quen biết nhau 5 năm, anh chưa từng để tôi vào mắt. Bây giờ lại muốn tôi làm bạn gái của anh? Anh nghĩ anh xứng để tôi quan tâm sao? Nói nghe nè, lượn đi cho nước nó trong,cho không khí bớt ô nhiễm. Anh đứng đây một hồi tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-a-bien-cho-khuat-mat-toi/50144/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.