Cốc... Cốc...
Âu Dương Kiệt nghe tiếng gõ cửa liền vội vàng đứng dậy ra mở cửa.
"Kiệt!" - Ông Nam đứng ở đó nắm lấy tay Kỳ Vân.
"Ba..."
Hai cha con đã lâu không gặp, ắt hẳn có nhiều chuyện muốn nói. Nhưng hiện tại không ai nói được lời nào.
"Daddy, ông nội, sao hai người không nói chuyện?" - Kỳ Vân nhìn sang Âu Dương Kiệt, lại nhìn sang ông Nam. Cô bé lên tiêng phá vỡ bầu không khí yên tỉnh này.
"Dạo này con sống thế nào?" - Ông Nam hỏi.
"Con rất tốt. Ba, ba vào nhà đi." - Âu Dương Kiệt mời ông Nam vào nhà.
_______________________________________
"Kiệt, Nguyệt, hai đứa tha lỗi cho ta. Dù sao chuyện của mẹ các con cũng chính là do ta không tốt." - Ông Nam cầm ly trà từ từ nói.
"Ba, con không trách, không giận hai người. Hơn nữa cuộc sống bây giờ của con đang rất tốt."
Con cái nào có giận được cha mẹ lâu? Âu Dương Kiệt cũng vậy. Dì sau cũng là đấng sinh thành. Anh cười nhấp ly trà trên tay.
Ông Nam nhìn sang Lãnh Nguyệt, cô bé này từ khi ông mới gặp cho đến bây giờ tất cả đều thay đổi. Ông không thể nhận ra được cô bé năm đó chăm sóc con trai ông trong bệnh viện đến quên cả sức của chính mình. Nhưng trong mắt cô bé này vẫn có hình bóng của Âu Dương Kiệt như 6 năm về trước.
"Nguyệt, con có từng trách ta chưa?"
"B,ba... Con không trách ba. 6 năm trước hay bây giờ cũng chưa từng. Cuộc sống của cô thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-a-bien-cho-khuat-mat-toi/2285029/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.