Âu Dương Kiệt bước vào nhà, đèn vẫn còn sáng, trên ghế sopha một cô gái đang ngủ.
Anh khom người muốn bế cô lên. Lãnh Nguyệt chợt tỉnh giấc.
"Anh về rồi sao? Có đói không?" - Lãnh Nguyệt dụi mắt. Nhìn thấy biểu hiện dễ thương của cô, trong lòng anh mềm mại.
"Không đói. Chúng ta về phòng." - Anh ân cần hôn lên má cô.
Đường Đường nói đúng, anh chưa điều tra rõ ràng mọi chuyện. Hơn nữa anh cũng không thể từ bỏ mối quan hệ này.
_______________________________________
Âu Dương Kiệt từ phòng tắm đi ra, anh lên giường ôm cô gái nào đó vào lòng.
Thơm quá! Thật muốn cắn một cái. Lãnh Nguyệt cô như một liều thuốc phiện khiến anh phải đắm chìm vào, dứt ra không được.
Anh hôn lên cổ cô, cắn lấy cổ trắng nõn nà của cô.
"Giờ một là ngủ. Hai là em quăng ra trước cửa nhà." - Lãnh Nguyệt buồn bực nói. Người nào đó chỉ dám ôm lấy cô, không nhúc nhích nữa. Mãi một lúc lâu sau hơi thở mới trở bên đều đặn. Âu Dương Kiệt đã chìm sâu vào giấc ngủ. Bàn tay vẫn ôm chặt lấy Lãnh Nguyệt.
Cô có chút không thở được, nhích ra một tí lại bị ôm chặt vào. Nhìn thấy gương mặt trẻ con của anh, cô không nở đẩy ra, đành phải chịu đựng.
Âu Dương Kiệt vừa dậy tỉnh dậy, theo thói quen muốn yêu thương hôn lên môi cô một nụ hôn chào buổi sáng. Nhưng Lãnh Nguyệt đã sớm không còn ở trên giường.
Anh bước xuống tầng trệt, ngoại trừ Kỳ Vân cũng không còn ai.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-a-bien-cho-khuat-mat-toi/2285021/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.