Lâm Phong ban đầu muốn chuyển quyền sở hữu một trong hai ngôi nhà ở khu Phúc An sang cho Lãnh Nguyệt nhưng cô không muốn. Cô không muốn nợ thêm ân tình nào của nhà họ Lâm cả. Cô đã tự bỏ tiền mua lại biệt thự không ai ở của anh. Cô xây thêm một lối đi nối liền nhà cô và Lâm Phong trở thành một ngôi nhà lớn.
Ngôi nhà này 10 năm đã không có người sử dụng, mọi thứ đều bị bám bụi. Sơn tường cũng ố vàng. Chẳng khác gì một căn nhà bỏ hoang. Có ai mua một căn biệt thự thật lớn chỉ để không như thế này không? Nhưng Lâm Phong lại làm thế đấy!
Ngoại trừ hai mẹ con Lãnh Nguyệt, mấy chú được thuê về để sửa chữa lại nhà cửa, còn có sự "giúp đỡ" của hai anh chị Hạo Hạo và Đường Đường. Có điều là càng giúp càng rối!
"Hai đứa ngồi yên một chổ. Còn phá phách nữa mami tét mông mấy cái!" - Lãnh Nguyệt hết chịu nổi hét lên. Đường Đường ngoan ngoãn ngồi xuống, Hạo Hạo thì không sợ. Cậu không sợ tét mông đâu. Lãnh Nguyệt im lặng nhìn cậu một cái, sau đó kéo Kỳ Vân lại.
"Hạo Hạo, mami suy nghĩ có nên gả con gái cho một người không biết nghe lời như con không." - Lãnh Nguyệt nói, Hạo Hạo lập tức như một đứa trẻ ngoan, thở cũng không dám thở mạnh. Lãnh Nguyệt nhịn cười đến trọng thương. Đứa đứa nhỏ này có phải 10 tuổi hay không đây.
"Kỳ Vân thích giấy dán tường hình gì?" - Lãnh Nguyệt xoa xoa đầu con.
"Màu hồng hello kitty."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-a-bien-cho-khuat-mat-toi/2285009/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.