Thời gian chờ đợiluôn dài vô tận, huống chi là trong tình trạng nóng lòng như vậy. Mỗiđộng tĩnh bên trong dù nhỏ đến đâu cũng khiến cho những người chờ đợibên ngoài sợ hãi. Cũng may, cuộc phẫu thuật kéo dài cuối cùng cũng cóthể kết thúc.
Lúc đèn báo hiệu trên cửa bên ngoài phòng phẫu thuật tắt đi, mọi người ở bên ngoài đều đồng loạt đứng dậy. Không biết Khương Bạch San lấy đượckhí lực chỗ nào, đẩy cha mẹ cùng cha mẹ chồng đang đứng vây quanh mìnhra rồi vọt thẳng tới cửa.
Người đầu tiên bước ra chính là y tá, tiếp theo là bác sĩ mổ chính với vẻ mặt mệt mỏi cùng Tiếu Đồng.
Văn Mân cũng muốn nhanh chóng chạy tới hỏi thăm tình hình phẫu thuật thế nào, nhưng bởi vì thời gian ngồi đợi hơi dài, thân thể nặng nề của côcăn bản không nghe theo sự điều khiển của cô nữa.
Dù rất nóng vội nhưng lại không thể làm gì được, cuối cùng chỉ có thể dùng ánh mắt để hỏi Tiếu Đồng.
Sau khi Tiếu Đồng nhìn về phía cô lộ ra một nụ cười, Văn Mân mới hoàntoàn buông lỏng. Cô nhìn thấy ánh mắt của anh rất thoải mái. Thật tốt!Rốt cuộc cũng không có việc gì, vận xui ở kiếp trước không thả xuốngtrên người Khương Bạch San, Phó Thiên Húc cũng không chết. Thật tốt quá!
Có lẽ bởi vì cuối cùng cũng buông xuống được những lo lắng trong lòng,cũng có thể bởi vì thân thể quá mức mệt mỏi, cơn chóng mặt đã bị cô dùng sức khống chế lại lập tức ập tới, cô lảo đảo vài bước rồi cứ thế ngồithẳng xuống.
Nhìn thấy Văn Mân lảo đảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-a-anh-that-quai-go/1527576/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.