Đúng lúc Văn Mân vàTiếu Đồng đang buồn rầu về chuyện làm cách nào để kiểm tra xem có mangthai hay không, điện thoại trong phòng khách chợt vang lên.
Giờ này sao có người gọi điện tới nhà, hai người liếc mắt nhìn nhau một cái mới rảo bước đi tới gần bàn điện thoại.
“Xin chào.”
“A…Tiếu Đồng?” Quả nhiên người bên kia điện thoại cũng hoàn toàn không ngờ tới người nhận điện thoại lại chính là Tiếu Đồng.
“Mẹ nghe nhóc con kia nói, không phải con đã đi làm lại rồi sao? Sao giờ này còn ở nhà?” Văn mẹ cúi đầu liếc qua đồng hồ xem thời gian, nghihoặc hỏi.
Lúc này, Tiếu Đồng cũng nhận ra giọng nói này là của Văn mẹ, che ốngnghe điện thoại, nhìn lại Văn Mân nói một câu: “Là điện thoại mẹ gọitới.”
“Mẹ, con đi làm lại rồi, trưa nay về nhà có chút việc thôi.” Nói xong,Tiếu Đồng đột nhiên ý thức được một vấn đề, bây giờ bọn họ không biếtnên làm gì vậy có phải là nên nhờ người lớn trong nhà giúp đỡ không? Bọn họ đều là người từng trải, không phải sao?
“Đúng rồi, mẹ, mẹ có biết làm cách nào để biết được phụ nữ có thai hay không mà không cần tới bệnh viện kiểm tra không?”
“Có thai!?” Bên kia điện thoại im lặng trong chốc lát, sau đó lại truyền đến giọng nói còn cao hơn vài đê-xi-ben so với lúc nãy, “Tiếu Đồng, ýcon nói là nhóc con nhà ta có em bé rồi!”
“Mẹ, chúng con còn chưa chắc chắn, sáng nay lúc mới ngủ dậy cô ấy đã buồn nôn rồi…”
Không đợi Tiếu Đồng nói xong, Văn Mân đã cầm lấy điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-a-anh-that-quai-go/1527537/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.