Văn Mân càng nghĩ lại càng rối rắm, không biết là do thân thể vốn không thoải mái hay vì áp lực trong lòng quá lớn làm cho thân thể không thoải mái, cơn buồn nôn vừa mới cố gắng ép xuống bây giờ lại bắt đầu rục rịch.
Văn Mân lập tức đặt tay lên ngoài dạ dày vừa ấn vừa hít thở thật sâu, cố gắng áp chế lại cơn buồn nôn này. Cô biết dù có mang thai hay không thì tình huống buồn nôn liên tục trong thời gian ngắn như thế này cũng không bình thường.
“Tiếu Đồng, đúng, mình phải nhanh chóng báo cho Tiếu Đồng, nếu thực sự có thai, mình sao có thể ứng phó một mình đây.”
Văn Mân vừa tự lẩm bẩm vừa nhìn vào chiếc di động nãy giờ bị ném ở góc giường, cô do dự một lát cuối cùng vẫn nhặt lên, sau đó bấm bấm dãy số của Tiếu Đồng. Chỉ là, sau khi bấm xong dãy số, nhấn nút gọi rồi mở loa ngoài, cô lại cố gắng cầm chiếc di động cách mình càng xa càng tốt.
Điện thoại rất nhanh có người bắt máy, nghe được giọng nói trầm thấp quen thuộc, khóe mắt Văn Mân lập tức phiếm hồng, nước mắt chảy ra, dù có muốn ngừng cũng ngừng không được.
Cô sợ mình chỉ là mừng hụt một trận, nhưng càng sợ đứa bé này sẽ xảy ra chuyện gì đó ngoài ý muốn.
“Nhóc, sao vậy? Sao em lại khóc, có chuyện gì xảy ra rồi?” Tiếu Đồng lo lắng không thôi nhưng vẫn cố gắng hỏi rõ.
Văn Mân biết cô cứ như vậy khóc một hồi cũng không nói câu nào khiến cho Tiếu Đồng hoảng sợ, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-a-anh-that-quai-go/1527534/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.