“Không có gì, ngườiphụ nữ nào cũng đều hy vọng chồng mình có thể coi trọng mình nhiều mộtchút, đây là lẽ thường tình.” Hơi dừng lại một chút, Văn Mân do dự vàigiây, cuối cùng mới mở miệng hỏi ra nghi vẫn trong lòng.
“Vừa rồi cô nói chồng cô từ nhỏ đến lớn đều như vậy, hai người là từ nhỏ lớn lên cùng nhau sao?”
“Đúng vậy, hai nhà chúng em là hàng xóm cách vách, tuổi tác cũng khôngkém nhau là mấy, cho nên từ nhỏ đã có thể chơi đến chơi đi, chơi chơi,chúng em liền chơi thành một đôi vợ chồng rồi, ha ha.”
Mặc dù Khương Bạch San chỉ qua loa nói đến đoạn tình cảm này, nhưng từgiọng nói tràn ngập hạnh phúc của cô ấy, Văn Mân vẫn có thể thấy đượctính cảm của cô ấy đối với Phó Thiên Húc rất thâm sâu, giữa bọn họ cótình yêu nam nữ, trong lúc đó cũng có cả thân tình giữa người nhà vớinhau, tính cảm tích lũy nhiều năm như vậy so với vợ chồng bình thườngchắc chắn chỉ có sâu hơn chứ không có cạn.
Nhưng là, hai người xứng đôi như vậy vì sao chỉ sau một năm ngăn ngủnliền chia tay, Khương Bạch San thậm chí còn mang thai nhanh như vậy, đây là lý do tại sao? Chẳng lẽ là bởi vì Phó Thiên Húc quá xem trọng côngviệc? Nhưng nếu đúng là lý do này, Khương Bạch San hẳn là sẽ không nhìntrúng Tiếu Đồng mới phải, dù sao xét về phương diện nào đó, Tiếu Đồngcũng là một người cuồng công việc.
“Khương tiểu thư, tôi thật sự rất hâm mộ tình cảm nhiều năm của haingười như vậy, tôi và Tiếu Đồng tuy rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-a-anh-that-quai-go/1527501/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.