“Trần tiên sinh, hòa sơn trà này ngài thật sự không bán sao? Loại tốt như vậy tôi vừa nhìn tâm liền ngứa ngáy, nếu như ngài chịu bán, giá cả chúng ta có thể từ từ thương lượng.” Văn Mân đặt xuống chén trà trong tay, lại thử dò hỏi thêm một câu.
“Ha ha, Lâm tiểu thư thứ lỗi, hoa sơn trà này như là sinh mệnh của tôi, tuyệt không thể bán, nếu cô thích, có thể đến xem bất cứ lúc nào.” Vừa nói đến cây hoa sơn tra yêu quý của mình Trần Khập Khiễng trên mặt tràn đầy vẻ đắc ý.
“Nếu không như vậy, ngài có thể cân nhắc một chút có thể chiết cho tôi một cành hay không, tôi sẽ tự mình chăm chút, như vậy ngài sẽ không mất đi vật yêu quý mà tôi cũng có thể có được loài hoa quý này.”
“Không được, không được, hoa sơn trà này mỗi một cành đều là tôi cắt tỉa tỉ mỉ, chiết đi một cành nào cũng làm cho hình dáng của nó sẽ rất khó coi.”
“A ~~ ra là như vậy, vậy được, nếu như Trần tiên sinh không muốn, vậy tôi cũng không miễn cưỡng ngài, đúng rồi, tôi thấy trong phòng khách này cũng có vài loại hoa hiếm, bình thường lúc làm vệ sinh người giúp việc chắc phải rất cẩn thận mới được, ha ha, lỡ vô tình làm hỏng một vài cành lá, chỉ sợ là một tháng lương của không đủ bồi thường rồi.”
“Cái này không cần lo lắng, nhà tôi không mướn người giúp việc, sẽ không phát sinh chuyện như vây được, ha ha.”
Hai người anh một câu tôi một câu tiếp tục trò chuyện, Tiếu Đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-a-anh-that-quai-go/1527478/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.