Vì cuộc điện thoại của Phạm Thành, buổi tối Tiếu Đồng ngoan ngoãn trở về phòng ngủ, thật ra thì dù anh có không tự giác, vẫn có ý đồ muốn làm chuyện xấu thì Văn Mân cũng không có tâm trạng mà lo nghĩ.
Dù sao Văn Mân cũng là một cô gái, còn là được sống lại hơn một đời người, cho nên đối với sinh mệnh đặc biệt có sự mẫn cảm và quý trọng hơn nhiều so với những người khác.
Ngày hôm sau, Văn Mân thức dậy từ rất sớm, chuẩn bị bữa sáng cho Tiếu Đồng, hai người vội vàng dùng bữa xong liền chạy tới Trần gia thôn, nơi mà Phạm Thành đã nhắc tới.
Lúc đi, bọn họ cũng không gọi điện thoại thông báo cho Phạm Thành, nếu nói ra, chỉ sợ Phạm Thành vô luận là minh bạch hay bí mật cũng phái người đi theo bọn họ, như vậy lỡ bứt dây động rừng thì sẽ không tốt. Bọn họ chỉ là người dân bình thường, trên người cũng không có tảng bị vũ khí, ngụy trang thành người qua đường vô tình đi vào trong thôn cũng tương đối dễ dàng thu thập tin tức.
“Tiếu Đồng, anh định trực tiếp đến tìm người què họ Trần hỏi thăm tình huống của người mất tích sao?” Văn Mân đem tầm mắt nhìn thoáng qua phong cảnh bên ngoài qua cửa kính xe rồi chuyển đến trên người Tiếu Đồng, thấp thỏm hỏi một câu.
Tuy hiện tại cô rất muốn biết chồng của người bị hại có phải là hung thủ hay không, nhưng cô lại sợ nhỡ đâu anh ta chính là hung thủ giết người, khi trực tiếp đối mặt với một kẻ giết người đốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-a-anh-that-quai-go/1527474/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.