Lúc Văn Mân và Tiếu Đồng trở về từ công trường đã là giữa trưa rồi, Tiếu Đồng cũng không trực tiếp về nhà mà kêu Văn Mân đưa hắn đến phòng nghiên cứu. Bởi vì là cuối tuần, cho nên ở sở nghiên cứu ngoại trừ còn cảnh vệ trực ban cũng không có người nào khác.
“Buổi tối tôi muốn ăn sườn chua ngọt, nấm hào hương xào măng tây và tôm còn có đậu hũ, đúng 6 giờ, tôi ở đây chờ em.”
Nói xong những câu này, Tiếu Động đang định mở cửa bước xuống xe nhưng chưa kịp đặt chân xuống, Văn mân liền đưa tay bắt được cánh tay trái của hắn.
“Tiếu Đồng, không phải anh nghỉ phép sao? Đến phòng nghiên cứu làm gì? Hơn nữa tôi không phải đầu bếp, anh chỉ cần ăn bữa cơm đơn giản à được rồi.”
Kỳ thực, Văn Mân rất vui mừng khi được vì hắn mà nấu ăn, nhưng cũng không hy vọng là hình thức như thế này, giống như trực tiếp hạ lệnh gọi món ăn, khiến cô cảm thấy mình là đang phục vụ khách hàng, mà không phải chăm sóc người thân. Tuy quan hệ của cô và Tiếu Đồng hiện giờ cũng chưa rõ ràng là cái quan hệ gì, nhưng chí ít cô cũng biết, bọn họ lúc trước ở chung không phải như vậy.
Tiếu Đồng nghe vậy liền quay đầu lại phớt lên Văn Mân một nụ hôn, lập tức khóe môi lại hơi cong lên.
“Nghỉ phép chỉ là nói cho Phạm Thành bọn họ nghe, tôi không thích bọn họ liên tục đến quầy rầy mình, em cũng hy vọng tôi nhanh chóng tìm được hung thủ, trả lại cho người bị hại một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-a-anh-that-quai-go/1527448/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.