Chung Phàm bị Tiếu Đồng làm cho cấm khẩu, cuối cùng chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn mang theo hành lý đi khỏi sở nghiên cứu cũng không thèm quay đầu lại lần nào. Lần này Tiếu Đồng về nước là để tham gia một hạng mục khảo cổ cho nên cũng không mua nhà ở đây. Vì tiện cho việc công tác nên mấy ngày nay hắn vẫn ở trong văn phòng nghiên cứu. Lúc này hắn đi ra ngoài, Chung Phàm tin rằng đám nhân viên cùng công tác đều cảm thấy áp lực nhỏ đi rất nhiều, chẳng lẽ đây cũng là một chuyện tốt đẹp sao?
Chung Phàm chỉ có thể không ngừng cầu nguyện trong lòng, mong là lần đầu tiên yêu đương của gã quái nhân bạn hắn sẽ có một kết cục hoàn mỹ, cũng hy vọng cô gái không biết là may mắn hay bất hạnh kia có thể nhìn ra điểm tốt che dấu đằng sau cái mặt gỗ của Tiếu Đồng.
Lúc Tiếu Đồng ấn chuông cửa nhà Văn Mân, đúng lúc cô đang đứng đối diện với bàn ăn mà do dự.
Văn Mân nghĩ, đêm qua lúc Tiếu Đồng rời đi có nói hôm nay sẽ chuyển đến đây ở. Nếu vậy bữa sáng có phải đem qua cho hắn không? Nếu đem qua, vạn nhất hắn đang trên đường đến nhà cô, hai người lỡ nhau thì biết làm sao? Nếu không đem qua, vạn nhất hắn không đến vào lúc này mà phải đến lúc tan làm mới đến, vậy bữa sáng của hắn phải làm sao bây giờ?
Cũng may, Tiếu Đồng kịp thời xuất hiện miễn cho Văn Mân một hồi rối rắm.
Khi Văn Mân nhìn qua mắt mèo trên cửa, thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-a-anh-that-quai-go/1527423/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.