Sáng hôm sau, vừa thức giấc cô đã nhìn thấy mọi người xung quanh mình. Lục Yên nhẹ nhàng nói với cô:
-Cậu ăn sáng đi rồi hẵng về nhé!
-Ừm.
Sau khi ăn sáng xong, An An về nhà với sự hộ tống của Lục Yên, bước vào cửa nhà,trước không khí u ám lạnh lẽo, người cô dần trở nên run rẩy, lo sợ rằng mình sẽ bị mắng nhưng mọi thứ vẫn bình thường. Lục Nam lúc này bước ra ngoài, không nói gì mà đi lướt qua cô ra cửa và đến công ty. Cô thở phào nhẹ nhõm rồi ngồi xuống ghế sofa . Lục Yên thấy cô như vậy đau lòng nói:
-Cậu đừng có lo lắng quá, có tớ ở đây thằng bé không dám làm gì cậu đâu.
-Cậu chờ tớ một tý, tớ đi lấy ly nước uống đã nhá.
-Được, cậu đi đi.
* Trông anh ấy có vẻ rất tức giận, hay là mình mua quà xin lỗi cho anh ấy nhỉ?* Sau khi uống nước xong cô tới bên Lục Yên làm nũng đòi cô đi theo mình đi mua sắm. Thấy cô như vậy Lục Yên cũng phải cạn lời. Mới lúc nãy là một con thỏ nhút nhát sợ hãi và run rẩy, bây giờ lại tung tăng vui vẻ mua sắm. Thật không thể hiểu nổi cô bạn này.
Tới trung tâm mua sắm, cô vui vẻ khoác tay Lục Yên rồi kéo cô đi dạo xung quanh xem nên mua gì cho Lục Nam. Suy nghĩ một hồi lâu Lục Yên mới hỏi:
-Đừng nói cậu dẫn tớ đến đây để mua quà cho Lục Nam đấy nhé?
Cô không trả lời , khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-a-anh-het-co-hoi-roi/2780171/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.