Sau khi ăn xong ai cũng đi tới chỗ làm và bắt đầu làm các công việc khác nhau chỉ có An An là ở nhà một mình cô rảnh rỗi mở lại Facebook và Weibo xem tương tác của các fan. Cô ngồi lười trên sofa lướt xem cảm thấy nhớ fan nhưng đây chưa phải là lúc sau đó cô đi vô phòng nhạc bắt đầu sáng tác.
Biết cô thích âm nhạc nên ba mẹ Lục đã đầu tư một căn phòng về nghệ thuật cho cô, căn phòng chứa đủ những thứ cô thích như đàn piano, khung tranh và màu vẽ để cô có thể thư giãn mỗi lúc rảnh rỗi.
Trong phòng bây giờ chỉ có tiếng nhạc vang vọng , êm dịu như đưa từng cảm xúc nhỏ nhất đến những cảm xúc mãnh liệt của bản thân hòa quyện với âm nhạc cho ra một khúc nhạc chứa đựng đầy tình cảm xâu xa gợi cho mọi người nhớ lại lúc còn cắp sách tới trường, bài nhạc của cô như thể hiện một nỗi nhớ da diết với một thứ gì đó mà kể cả cô cũng không thể xác định được. Sau khi hoàn thiện khúc nhạc cô liền đăng trên Weibo một video demo với bức tranh mà cô đã từng vẽ kèm dòng chữ " Mong các bạn đón nhận sản phẩm mới của mình" lúc đó các tin trên trang chủ weibo chỉ nói về sự quay trở lại của cô "Hắc Nguyệt" các fan của cô như dậy sóng và đếm từng ngày đợi cô ra tác phẩm mới.
Một fan đã đăng bài lên fanpage của Hắc Nguyệt cái tên sao mà vừa quen lại vừa xa lạ. Phải rồi, người đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-a-anh-het-co-hoi-roi/2780147/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.