Sau khi ăn mì xong, Kỷ Thanh xoa cái bụng, có hơi mệt mà hơi ngáp một chút, anh nhìn Cố Dần ở nhà bếp làm tới làm lui, giương giọng hỏi: “Hôm nay anh bận rộn chuyện gì, làm sao một cuộc điện thoại cũng không thể gọi? “
Tiếng nước chảy ào ào làm Cố Dần không nghe rõ, Kỷ Thanh đứng dậy, đi tới bên người Cố Dần nói lại, lúc này mới nghe rõ anh đang nói cái gì.
“Sắp thi giữa kỳ rồi, phải họp với các ban khác về kế hoạch ôn thi, hơn nữa ngày hôm nay lãnh đạo thành phố tới thị sát, anh đại diện cho trường đi chiêu đãi, không thể phân thân ra được.”
Kỷ Thanh “Ah” một cái tiếng, thấy hơi đau lòng một chút, anh đem Cố Dần đẩy qua một bên, rửa cái bát hắn chưa rửa kịp.
“Để đó anh rửa cho… “
“Để em.” Kỷ Thanh lại đẩy tay Cố Dần ra, “Chuyện em muốn làm bây giờ là rửa chén, anh để cho em làm. “
“….”
Kỷ Thanh nhìn vẻ mặt Cố Dần hiện rõ sự vui vẻ, anh có chút đắc ý, mặc kệ lúc nào Cố Dần đều không làm gì được anh.
Tâm tình của anh rất tốt, “Chiêu đãi lãnh đạo có mệt không? “
“Cũng bình thường!” Cố Dần nhìn Kỷ Thanh rửa chén như đang lau tác phẩm nghệ thuật, cẩn thận từng li từng tí, nóng ruột nghĩ muốn đoạt lại, bị Kỷ Thanh rống lên một tiếng nói “Anh muốn làm gì” xong, ngượng ngùng đứng ở bên cạnh anh, lại không cam lòng lẩm bẩm trong miệng: “Rửa như em phí nước quá, đồng hồ nước sớm muộn chắc nhảy đến hư luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-a-anh-co-the-luu-tam-den-em-hon-duoc-khong/203206/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.