Kỷ Thanh không nói gì.
Cố Dần ghé vào lỗ tai anh thổi thổi, Kỷ Thanh vẫn không có nói gì.
Có cái gì đó không đúng – Lỗ tai Kỷ Thanh rất mẫn cảm, mỗi khi Cố Dần thấy mệt rồi, lúc muốn nghỉ ngơi, đều sẽ đem lỗ tai Kỷ Thanh ngậm trong miệng, nhẹ nhàng gặm cắn vành tai, sẽ làm anh nhanh bắn hơn một chút.
Bình thường chỉ cần sờ sờ lỗ tai là có thể có thể thấy Kỷ Thanh phản ứng, lần này lại làm đầu gỗ rồi.
Hiển nhiên, Cố Dần biết điểm yếu này, cũng không phải là lúc hôn toàn thân Kỷ Thanh phát hiện. Theo Cố Dần thấy, hôn chỗ nào thì phản ứng của Kỷ Thanh đều không khác mấy, run run lợi hại, thở gấp như bị suyễn.
Là có một lần Cố Dần giúp Kỷ Thanh ngoáy lỗ tai, móc ra xong theo thói quen thổi thổi, bắp đùi ngay lập tức sẽ bị bóp, Kỷ Thanh gối lên trên đùi hắn, lầm bầm trong miệng.
“Làm sao vậy, làm đau em?” Cố Dần nhìn vành tai anh phấn hồng, không khống chế được gảy gảy mấy cái, xúc cảm mềm mại thật thích, khó có được tiến bộ nói, “Lại đây anh thổi cho em một chút. “
“Đừng đừng đừng.” Kỷ Thanh một tay che eo, một tay bịt lấy lỗ tai, “Đừng thổi lỗ tai em, ngứa. “
“Không có thổi không có thổi.” Cố Dần trấn an anh vài câu, nhìn thân thể của anh đều đã cuộn thành tôm bự, buồn bực nói, “Em đã cuộn người lại rồi, còn che cái gì nữa? “
Kỷ Thanh đỏ mặt, cái đầu hướng vào trong bắp đùi Cố Dần chôn sâu thêm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-a-anh-co-the-luu-tam-den-em-hon-duoc-khong/203202/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.