*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xe là Kỷ Thanh lái, Cố Dần run chân, nhấn ga mà chân run lập cập, Kỷ Thanh vui vẻ một hồi lâu, rồi mới chậm rãi nói đổi với anh.
Đi ngang qua cửa hàng, Kỷ Thanh lanh lẹ dừng xe lại, làm cho Cố Dần ở trong xe đợi, anh rất nhanh đã trở về.
Cố Dần mơ mơ màng màng gục gặc đầu, hắn hơi mệt chút, thắt lưng còn đau, bất tri bất giác lại ngủ thiếp đi. Cố Dần nghĩ, thực sự là đã có tuổi rồi, chuyện tình ái hơi chút kịch liệt kích thích một chút, hắn lại không chịu nổi.
Đến khi Kỷ Thanh trở về, Cố Dần đã thanh tỉnh, hắn nhận lấy thứ gì đó Kỷ Thanh đã mua, đặt ở trên đùi, lại ngáp một cái.
“Mệt thì nằm ngủ một chút.” Kỷ Thanh cho xe chạy, nói.
“Không ngủ, cũng không có quá mệt. “
Cố Dần nói mà lục lục túi đồ mới mua, Kỷ Thanh mua áo mưa, gel bôi trơn. Gel trơn là mùi hoa hồng. Hắn nhìn về phía Kỷ Thanh, thần sắc của anh vẫn bình thường, không có một tia nào gọi là ngượng ngùng, thực sự đáng kinh ngạc.
Cố Dần không khỏi sinh ra một tia cảm giác thỏa mãn.
Nhóc con đã trưởng thành rồi.
Đã biết tự mình mua đồ dùng cho người lớn rồi.
Anh lôi BCS, liếc nhìn kích cỡ, càng thêm giật mình, bật giọng thốt lên, “Cửa hàng nhỏ mà cũng bán cỡ cho em sao? “
Kỷ Thanh đỏ mặt.
Ngập ngừng nói, “Em, em biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-a-anh-co-the-luu-tam-den-em-hon-duoc-khong/1306283/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.