🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hôm ấy là một ngày trời mưa tầm tã, không khí sặc mùi ẩm ướt cùng với bầu trời âm u nhuộm đẫm nỗi buồn như thể thế giới này chẳng hề tồn tại thứ gọi là hi vọng, đường về nhà sao trở nên não nề đến thế, mà đó có còn là nhà không? Có còn là nơi mà cô có thể trở về sau bao mỏi mệt phiền muộn mang tên tuổi trưởng thành không?



Đáp án thật quá đau lòng, như một tinh cầu chết đã bị Chúa Trời từ bỏ, trên đời thật sự không tồn tại hai chữ hi vọng.. tương lai thật quá xa vời, mà em thì đã đi thật rồi.



Trong cái ngày mà ông trời còn đang khóc than như thế, có người nhận được tin một người đã đi đến nơi nào đó thật xa, đi mãi.. đi mãi không về.



Tiếng mưa rơi tí tách ngoài khung cửa, loa điện thoại bên tai truyền đến chỉ là những thanh âm than khóc vỡ vụn: "Hoài à, Lam.. mất rồi, cậu ấy mất rồi.."



Hoài không hiểu, cũng không biết bằng cách nào mà cô có thể đến bệnh viện một cách bình tĩnh không nôn nóng, không vội vàng như hiện giờ, có thể đây chỉ là một trò đùa, một sự bất ngờ cho một ngày kỉ niệm? Nhưng, hôm nay lại chẳng phải là một ngày gì đặc biệt, Nhã Lam không cần phải làm như thế.. Đến rồi, không đâu, không thể nào đâu, quá nhiều.. quá nhiều sự não nề ở đây, cô không cần chúng hiện diện, mà Nhã Lam của cô cũng vậy, sự tồn tại của nó ở nơi đây là không nên. Não nề, buồn tủi,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chon-ve-la-em/2679550/chuong-1.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.