Editor: Kẹo Mặn Chát
50.
Tôi chỉ muốn dọa em ấy một chút thôi.
Kết quả là bên bệnh viện lại gọi điện thoại cho tôi, nói tôi biết Hạ Vị Nhiên cắt cổ tay.
Em ấy cũng không thèm để ý bản thân mình vừa đi qua quỷ môn quan một chuyến, chỉ ngây người nằm trên giường, sau khi thấy tôi lại nhìn chằm chằm vào tôi.
......Tôi thực sự muốn mắng em ấy.
Em ấy thấy tôi không những không chột dạ mà còn với nhìn tôi ánh mắt kiên quyết.
"Đừng chia tay."
Tôi nhếch khóe miệng, khen em ấy, "Dùng cách tự mình hại mình để giữ người, Nhiên Nhiên... Em cũng thật thông minh."
49.
Hạ Vị Nhiên điên rồi.
Em ấy càng ngày càng thích trốn trong phòng nói chuyện một mình.
Em ấy luôn tự nhốt mình trong nhà một cách quỷ dị, hết lần này đến lần khác.
"Hạ Vị Nhiên, cậu phải thật cố gắng mới có người yêu cậu."
"Nhưng tôi không học được, tôi không thể."
"Nhất định phải học được."
"Trước đây mẹ đã từng nói, chỉ cần tôi chăm chỉ học tập thì bà ấy sẽ yêu tôi. Nhưng bà ấy luôn khóc lúc nửa đêm nhiều đến nỗi tôi không thể ngủ được, buổi tối bà ấy thay đổi thành bộ dạng khác đánh tôi, nói tôi bẩn thỉu."
"Cậu không bẩn."
"Tôi bẩn."
"Mẹ yêu cậu."
"Bà ấy không yêu tôi. Nếu bà ấy yêu tôi thì bà ấy sẽ không tìm người tới cưỡng gian tôi và bà ấy."
"Có yêu cậu mà, cậu phải cố gắng lên!"
"Không yêu, Tạ Vân Ý cũng không yêu tôi. Anh ấy thích Hạ Niệm Tùy anh ấy thích Hạ Niệm Tùy... Anh ấy cũng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chon-toi-voi-mot-nhanh-son-tra-trang/225744/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.