Sáng hôm sau, mặt trời mới ló đã có người đến giường làm phiền ta. Ta mở mắt ra ngơ ngác, thì ra là một cung nữ?
- Quý phi nương nương, người tỉnh!
Ồ, quả nhiên người xuất hiện rồi, có người rồi. Cung nữ thoạt trông thô kệch kia đỡ ta dậy, còn lễ phép mà nói:
- Nương nương thánh an, nô tỳ xin đem khăn mặt, nước và y phục tới!
Uh, đem nhanh lên, xong ta còn phải hỏi ngươi hoàn cảnh nơi này.
Cung nữ đó đem đồ lên phòng cho ta, dựa vào ánh mắt nàng nghiêm túc có phần lãnh đạm, ta hi vọng đây không phải cung nữ theo công chúa ta từ lâu, nếu không ta lại phải bày đặt ra việc ta mất trí nhớ a?
- Này, ngươi là người nước này hay là nước Tùy gì đó? – Ta rốt cuộc lên miệng dò hỏi.
Cung nữ vẫn cúi đấu, cẩn thận thấm ướt khăn mặt.
- Nương nương chắc đã quên, nô tỳ tên Tiểu Tiên, được thượng cung phân phó hầu hạ tân quý phi mấy ngày trước…
- Ồ… vậy ra ngươi là người nước này… này này, ngươi biết gì về ta?
- Bẩm, nô tì chỉ hay, nương nương là công chúa em gái Tùy quốc hoàng đế, đến Đông quốc này chiêu thân cùng vạn tuế gia… – Tiểu Tiên kia ngước lên nhìn ta, trong mắt có chút tò mò khó hiểu.
- Thôi được rồi! – Ta đành dần dần tìm hiểu tiếp vậy.
- Ta không có tùy tùng người Tùy quốc sao?
- Bẩm nương nương, vốn là có, nhưng trước đại hôn một ngày, các tỳ nữ của người nhiễm phong hàn, còn đang được chữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chon-thien-ha-chang-chon-giai-nhan/4975/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.