Ta đi lạc vào một dãy hành lang nào đó giữa đêm khuya, sau đó lại vào sân sau một tòa cung điện nào đó. Ta vẫn tự hỏi, cái khu hoàng cung to lớn như vậy mà lại thực vắng vẻ nha, thỉnh thoảng cũng thấy một vài bóng cung nữ, nhưng đều là cắm đầu mà đi… Làm ta tự hỏi có phải ta là một tân nương bị ném vào lãnh cung hiu quạnh, cách xa hậu cung náo nhiệt? Phía trước có ánh sáng, ta bèn bước vào… Qua mấy dãy hành lang, qua tầng tầng lớp lớp rèm che, mũi của ta cũng bắt đầu ngửi thấy mùi hương liệu thanh mát… Tiến vào sâu hơn, ta vén ra lớp rèm buông cuối cùng, chợt lại thấy trước mặt hơi nước nóng nghi ngút. Là một hồ nước nóng nhân tạo, còn có dòng suối phun nhỏ, thực sự là một tiện nghi hưởng thụ còn hơn thời hiện đại. Vì có chút mệt mỏi, ta muốn bước đến bên cạnh rửa mặt rửa chân một chút. Ta nhấc chân tháo một chiếc giày, lóng ngóng thế nào hay vì bên bờ hồ nước nóng là đá trơn bóng ẩm ướt mà ta trượt chân ngã, cái mông phịch xuống nền, cái hài cầm hờ trong tay văng lên, rơi vào giữa lòng hồ nước một tiếng “tõm”. - Ôi thần linh ơi! – Miệng ta kêu lên, nhòm xuống hồ nước – Hi vọng cái hồ này không quá sâu để ta còn vớt hài lên… Từ giữa lòng hồ bỗng sủi lên bọt bong bóng, chẳng nhẽ là có cá lớn? Thủy quái? - Nữ nhân, ngươi vừa kêu thần tiên đến ư? Từ phía lòng hồ truyền đến một thanh âm nam giới mị hoặc êm tai, theo sau là bóng người nổi lên từ dưới hồ nước. Ôi, không phải thủy quái. Người này, hay là vì thần tiên ca ca này làm ta chết đứng một phút, một phút sau máu mũi nhỏ ra… Một nam nhân trẻ tuổi đẹp vượt mức tưởng tượng của ta về soái ca, phi thường mị hoặc, huyền ảo tựa thần tiên… Một mái tóc đen dài uớt sũng, ôm lấy gương mặt mỹ miều hoàn hảo, tăng thêm nét tuấn mỹ quyến rũ, điểm thêm một phần phong tình. Một thân thể cao lớn cường tráng mà trắng trẻo, thoạt trông thanh thoát mà cơ múi đầy đủ. Hắn so với nam nhân thiên hạ thì vượt xa bởi cái phong lãng tài tử, so với nữ nhân thì vẫn là thanh tú hơn… Thật đúng là hơn cả tiêu chuẩn của siêu cấp mỹ nam Hàn Quốc, đẹp một cách ảo như vậy… Ta không chắc sự ngỡ ngàng này của bản thân có phải do hiệu ứng mờ ảo của hơi nước đem lại không… Một hồi ta thấy người đó nhìn ta không rời ánh mắt, ôi, đôi mắt người đó mới thật là phong tình vạn dặm. Này tiểu yêu tinh đực yêu diễm mị hoặc kia, đừng kiến trái tim nhỏ bé của thiếu nữ ta nhảy múa như vậy… Nháy mắt, đôi mắt đen tuyền đó như có ý cười. Ta giật mình! Trời ơi phi lễ,phi lễ! Người ta còn đang bán khỏa thân…. Thật may một phần nửa đã ở dưới nước nóng bốc khói… Phần còn lại của vị thần tiên hay yêu tinh đực này hẳn cũng sẽ vô cùng hoàn hảo… A, hình như máu mũi chảy! - Thứ lỗi… – Ta xấu hổ quay mặt đi, dù sao ta vẫn còn là một thiếu nữ trong trắng. Ta nghe thấy tiếng động khi người đó bơi lên trên bờ. A, xin thỉnh tự trọng một chút… Là ai phải tự trọng? Ta giật mình khi có một bàn tay đặt lên vai ta. Là tay của đại yêu thần ( nên gọi như vậy vì hắn có vẻ đẹp của cả thần tiên lẫn yêu tinh). Ngón tay thanh tú mà tinh tế như vậy a, quả nhiên là hoàn mỹ nam tử. Soái ca xuất hiện rồi, ta tung hoa thôi… - Nàng là ai? – Thanh âm của yêu thần cúi xuống sát bên ta, tà tà mị mị. Ta xoay người qua trái một chút, liếc thấy hắn đã khoác một lớp áo choàng lên người, khiến ta đủ dũng khí quay lại. - Ngươi là ai? Không phải muốn biết danh tính người khác thì bản thân nên xưng danh trước ư? Yêu thần đẹp trai, ta nhất định là không bỏ qua tên họ của ngươi. Ta thực may mắn nha, soái ca đầu tiên đã đẹp phi thường như vậy… Ánh mắt hắn nhìn ta, trong giây lát có cái gì đó giống như mặt hồ gợn sóng, khi ta nhìn vào lại thấy mông lung mê man. - Ta gọi là Thần…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]