Vô Nhân đang cùng ta dốc bầu tâm sự, bỗng nhiên hắn nhíu mày, hai vai run lên, hướng về phía ngôi nhà nghe ngóng. Bỗng hắn vội vã kéo ta đẩy ngã vào bụi cỏ.
- Tiểu Ly, nếu một khắc nữa ta chưa quay lại, ngươi lập tức mang đứa nhỏ này men theo đường mòn xuống núi, nhất định trốn đi, không được quay trở lại… À không, ngươi phải đi ngay lúc này, mau đi! – Hắn dúi vào tay ta một túi bạc.
- Vô Nhân, vậy là sao? – Ta đột nhiên cũng lo lắng thất sắc.
- Có biến, họ đã đến tìm ngươi! – Vô Nhân vội vã giải thích qua loa – Lành ít dữ nhiều, ta nhất định cứu hài tử còn lại của ngươi, nhưng ngươi lập tức phải đi ngay!
Hài tử… Đúng rồi, đứ bé trai vẫn đang được tiểu đồng bế…. Làm sao có thể? Người của Diệp Đông Doanh chẳng lẽ đã tìm đến đây?
- Tiểu Ly, ngươi bình tĩnh, có lẽ chúng chưa biết ngươi sinh con cho Diệp Phương Thành, đứa bé đó vẫn được an toàn, nhưng nếu ngươi xuất hiện, tính mạng ba mẹ con ngươi không còn đảm bảo…
- Không được Vô Nhân, nó cũng là con của ta… làm sao ta có thể bỏ…
- Đại cục làm trọng… – Vô Nhân nắm lấy vai ta khiến ta đau – Ta đảm bảo bằng tính mạng của mình cứu được hài tử kia…
Vô Nhân vội vã dùng ánh mắt thuyết phục ta rồi phi thân đi. Ta nhất thời còn kinh hoàng run rẩy, không nghĩ đến nơi thâm sơn này vẫn không tránh khỏi tai mắt Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chon-thien-ha-chang-chon-giai-nhan/2191243/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.