Không khí đến một chút sát khí cũng không còn, thoáng đãng như cũ…
Nhưng ta đã biết bộ mặt thật của hắn, trực giác lại nơm nớp lo sợ…
Diệp Đông Doanh bình thản đứng bên giường, cao cao tại thượng nhìn xuống.
Hắn cởi áo!!!
Hắn tháo thắt lưng, tháo cả kim quan trên tóc, từng thứ một, từng thứ một ném xuống đất…
Ta trân trối nhìn, trong lòng từng hồi còi báo động reo lên, sợ hãi ngập tràn, lui lui về phía góc giuờng. Đến khi hắn sắp tháo nội sam thì ta không chịu nổi mà hét lên:
- Đê tiện, ngươi định làm gì? Nói cho ngươi biết… ta… ta…
Ta mắt đảo xung quanh, chỉ thấy căn phòng này kín mít, cánh cửa trông dày dặn chắc chắn kia đã đóng, một con ruồi bay không lọt qua, mà hắn thì có võ công, còn ta…
Diệp Đông Doanh chỉ còn một quần trắng, nửa thân trên lõa lồ, không nhanh không chậm bước lên giường, cũng không tỏ ra uy hiếp hay quá sốt sắng, bộ dáng thập phần không giống dâm tặc háo sắc, giống như hắn đang thực hiện một chuyện bình thường nhất vậy, một chuyện hợp lý nhất vậy, giống như hắn leo lên giường với thê thiếp bình thường của hắn vậy!
- Cơ Nhi đã không còn nhỏ nữa rồi, ta cũng không cần đợi lâu như vậy nữa… – Hắn bình thản nói, ánh mắt tán dương ta.
- Ngươi lui ra, ta không thích ngươi! – Lời ta nói nghe ra không có mấy phần khí thế.
- Để ta ôm nàng vào lòng! – Hắn ma trảo đã kéo lấy ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chon-thien-ha-chang-chon-giai-nhan/2191111/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.