Đàn ông thiên hạ này chết hết, ta cũng không muốn đem mình dâng cho Thần Hi, hắn không xứng…
Đúng vậy, một người như hắn sẽ không yêu ai thật lòng, hắn còn thừa nhận như vậy…
Haiz, nghĩ đến đây, lòng ta lại lặng xuống rồi…
…
…
Ta nghĩ mình nên cầu nguyện, cầu thần phật tốt thường không hiệu quả, lần trước không phải ta cầu ác vong, quỷ thần… lập tức có hiệu quả sao, một u hồn hoàng tử đã xuất hiện.
Vì thế lần này cứu ta, phải có năng lực lớn hơn chút, ta cầu phụ mẫu, sư phụ, họ hàng, tổ tiên của ác vong, quỷ thần…
Cầu như vậy rất linh ứng, sau này ta đã nghiệm được >.
…
…
Một vài bước sau, đập vào mắt ta là một lão đạo sĩ ma ma quỷ quỷ hắc ám ngồi bên vệ đường. Lão đạo sĩ già này nhắm nhắm mắt giống như mù, nhưng thật ra lại ti hí mắt, mỗi khi có người gần đi tới lại ra vẻ đọc đọc mấy câu khẩu quyết, rõ ràng là dân lừa đảo.
Còn nữa, xem đi, lão ta có vẻ đã ngồi ở đây cả ngày mà không có ai thèm ghé vào xem, trên đĩa ngoài mấy đồng xu sứt mẻ ra thì không có chút bạc vụn nào…
Vì thế khi đi qua lão, ta cố tình vung vẩy một cái ra vẻ khinh thường rồi lại cất bước.
Nào ngờ lão ta còn mặt dầy lên tiếng gọi:
- Cô nương, đợi một chút!
Từ lúc ta ở trong hình dạng này, già trẻ lớn bé không có ai gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chon-thien-ha-chang-chon-giai-nhan/2191038/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.