Khi xoay người đi khỏi, trên miệng ta vẫn còn lẩm bẩm, chẳng cần biết y có nghe được hay không:
- Diệp Phương Thành, ngươi chính là cục vôi sống, là con rùa không có lương tâm!
…
…
Ta không biết cú ngã ngoạn mục kia có làm ta trật khớp hay sái chân rồi không, khiến ta phải lê bước cà nhắc mà đi, thật sự là tội nghiệp…
Nếu nói là có duyên, Diệp Phương Thành với ta nhất định không phải là duyên tốt, mà chính là ác duyên ~.~
Những gì đã qua, làm ta cảm thấy trước mặt y, mình chính là một con nhỏ vô duyên vậy…
…
Hôm nay ngày đẹp trời sao, nhân duyên của ta còn chưa kết thúc, ta đi được một đoạn lại vô tình chạm mặt mỹ mạo thần thái nhị hoàng tử Diệp Đông Doanh. Lúc này hắn đang đi cùng với hai tên thuộc hạ, điệu bộ thư thả đường hoàng. Trông thấy ta, đột nhiên ánh mắt hoàng tử trở nên ngỡ ngàng, còn bước nhanh hơn về phía trước.
- Quý phi nương nương, chân của người làm sao vậy? – Nhị hoàng tử quan tâm hỏi han.
- Không có gì, đạp phải mai rùa! – Ta thở dài đáp.
Đôi mắt sáng đẹp của nhị hoàng tử lại càng hiếu kì, thản nhiên mà hỏi:
- Quý phi nương nương, trong cung có nuôi rùa sao?
- Ha ha… – Ta cười trừ, chuyển sang chủ đề khác – Nhị hoàng tử đi vấn an phụ hoàng sao?
- Hồi bẩm nương nương, nhi thần đã đi từ sớm, bây giờ đang lo chút việc… –
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chon-thien-ha-chang-chon-giai-nhan/2190998/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.