Từ trưa cho đến chiều, ta không thấy bóng dáng cặp cung nữ hầu cận mà Thần Hi cử đến đâu cả, chẳng nhẽ là mải đi hớt lẻo với hắn rồi. Vậy có khi nào tối nay hắn lại đến tìm ta hay không?
Chính là ta không ngờ tới hắn hư hỏng đến mức mò đến vào lúc ta đang tẩy tịnh trong bồn gỗ. Vai của hắn chính là một tiểu thái giám “Tiểu Hi Tử” mặt rỗ nhưng ánh mắt vẫn âm ngoan, có lẽ hắn cố tình dùng ánh mắt cho ta biết hắn là ai…
- Diệp Thần Hi! – Ta nghiến răng, ngồi thụp xuống dưới nước, co đầu gối lên che – Ngươi có cần ăn miếng trả miếng đến như vậy không?
Chẳng nhẽ hắn để bụng chuyện đêm qua ta soi hắn tắm, nên cố tình đến vào giờ này, trên tay còn cầm một giỏ đựng cánh hoa.
- Nương nương, nếu ta chủ ý ăn miếng trả miếng, người làm gì ta một, ta còn phải trả lại gấp mười…
Tên biến thái! Ta một bụng tức nhưng vẫn ngồi lỳ trong bồn gỗ, phía trên mặt nước đầy cánh hoa rơi, Tiểu Hi Tử chậm rãi thả chúng xuống cho ta.
- Nương nương, có cần nô tài chà lưng hộ, hay là… hầu hạ khác? – Giọng hắn cực kì êm tai dụ hoặc.
- Ngươi biến cho ta! – Ta ban đầu là tức giận, nhưng cảm thấy sự tức giận của ta lại càng làm hắn cao hứng – Đừng nghĩ dễ dàng chiếm tiện nghi của bổn cung!
Hắn trên môi cười, giống như muốn bảo, cái quan trọng chỉ là hắn có muốn ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chon-thien-ha-chang-chon-giai-nhan/2190972/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.