Cái trò tình sử này, dễ cho sau này lật lại nợ cũ.
“Từng yêu, chắc là ba người.”
“Cái từ ‘chắc là’ này có ý là gì?”
“Không biết là có được tính không.”
Hồ Lăng kéo anh ngồi dậy.
“Anh nói cho rõ xem sao, nói cho đúng vào không cho nói láo đâu đó!”
Triệu Lộ Đông ngẫm nghĩ hồi tưởng lại, nói: “Người đầu tiên là cấp hai, một bạn học nữ ở trường bên cạnh, anh cô ấy là bạn của tôi, thường chơi với tôi. Chơi lâu rồi thì cô ấy cũng quen tôi luôn, nên là vòi anh cô ấy đến nói.”
Hồ Lăng hiếu kỳ hỏi: “Nói thế nào?”
Triệu Lộ Đông: “Tôi cũng quên mất rồi, đã qua biết bao lâu rồi. Hình như là anh cô ấy đi thi sử dụng tài liệu, giáo viên gọi điện thoại đến tìm phụ huynh, cậu ấy đưa số điện thoại giả để bùa cho qua chuyện. Sau đó em cậu ấy biết được chuyện này, uy hiếp cậu ấy bảo cậu ấy phải làm sao cho thành đôi với tôi, nếu không thì sẽ nói với bố mẹ. Anh cô ấy lại tìm tôi giúp, cho nên tôi đồng ý.”
Hồ Lăng: “Thế này mà cũng đồng ý? Anh thích em gái người bạn kia không?”
Triệu Lộ Đông: “Thật sự là tôi không nhớ nữa rồi, lúc đó chỉ muốn giúp đỡ anh em một lần thôi.”
“……….” Hồ Lăng cạn lời, “Em gái tội nghiệp.”
“Tội nghiệp cái gì, tôi cũng đâu có đối xử tệ với cô ấy đâu.” Triệu Lộ Đông nhớ lại, “Nhưng mà chúng tôi không gặp nhau là mấy, chỉ là lúc chúng tôi chơi game thì cô ấy ngồi bên cạnh để xem, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chon-hu-vo/775107/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.