Rời khỏi nhà, Triệu Lộ Đông đi vào xe, gọi một cuộc điện thoại, rồi lại mở cái lưu trong điện thoại ra xem lại một lúc.
Trưa đến, Hồ Lăng đi làm, A Tân chào hỏi cô ở trước cổng.
“Chị Lăng, dạo này quầng thâm có hơi đậm rồi đó.”
“Không sao.”
Mấy hôm nay Hồ Lăng nghỉ ngơi không tốt, cứ luôn thảo luận cách giải quyết nợ nần với bố mẹ, cô có ý muốn Hồ Khiêm đóng quách cái xưởng máy móc nát đó đi, cứ đổi ngang nó luôn, hoặc là bán máy móc đi. Nhưng Hồ Khiêm có hơi không mong vậy, cô còn đang trong giai đoạn khuyên bảo.
“Haiz…” Thở dài một hơi, Hồ Lăng ngồi vào quầy thu ngân, cô hơi muốn tìm người để nói chuyện, để tìm chút chuyện vui điều chỉnh tâm trạng.
Cô nghĩ ngơi, rồi đi lên văn phòng của Triệu Lộ Đông, không có ai.
Đến phòng anh ở lầu hai để tìm, cũng không có ai.
“A Tân!” Hồ Lăng ra cổng tìm A Tân, hỏi: “Ông chủ đâu?”
A Tân nói: “Anh Đông ra ngoài rồi.”
“Đi đâu rồi?”
“Cũng không rõ nữa.”
Hồ Lăng thấy xe ngay cổng mất tiêu rồi, cứ tưởng là anh đi thêm hàng.
Kết quả cả ngày cũng không thấy anh về.
Hồ Lăng gửi tin nhắn weixin cho anh, anh cũng không trả lời.
“Kỳ lạ thật…”
Nửa đêm Triệu Lộ Đông mới trả lời tin nhắn, chỉ đơn giản là nói rõ anh có chút việc phải làm, vài ba hôm nữa mới về, Hồ Lăng hỏi tiếp, thì anh không trả lời.
“Thần thần bí bí.”
Triệu Lộ Đông đi hết cả bốn ngày trời. Hồ Lăng và anh bên nhau sớm tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chon-hu-vo/775104/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.