"Anh giống người thật đấy." Khưu Thời nói.
***
Câu trả lời của Hình Tất khiến Khưu Thời không kềm nổi phải ngoảnh lại liếc hắn.
"Nghĩa là cậu định giết tôi hả?" Lý Phong nhìn Khưu Thời.
"Tôi bảo rồi, anh không chết già được thì hẳn là do đã chết dưới tay tôi." Khưu Thời nói, tay vẫn đang run lên vì giận.
Lý Phong không nói gì nữa, đi sang cầm cốc của Viện trưởng Ngô lên đổ ít nước ra tay, lau sạch máu trên mặt rồi đút đụn giấy vào lỗ mũi vẫn đang rỉ máu.
Sau đó gật đầu với Viện trưởng Ngô: "Tiếp tục thôi."
"Tôi muốn liên lạc với Tiêu Lỗi," Khưu Thời nói trước khi Viện trưởng Ngô mở miệng, "ngay bây giờ, lập tức."
"Nhóm lính được quân đội điều đến hỗ trợ phòng thủ kia," Lý Phong bảo, "sẽ chịu trách nhiệm xử lý người cảm nhiễm từ giờ, đừng lo."
Viện trưởng Ngô hắng giọng chuẩn bị nói tiếp thì Khưu Thời lại hỏi thêm một câu: "Sao tôi lại không bị cảm nhiễm?"
"Cậu là anh hùng trời..." Lý Phong đi về phía sô pha.
"Nói năng cẩn trọng." Hình Tất cất tiếng.
Lý Phong nhìn hắn.
"Cậu ta đánh anh nữa đấy." Hình Tất nói.
Lý Phong ngoảnh lại thở dài với Khưu Thời: "Vẫn đang nghiên cứu lý do, giờ cậu mà hỏi thì tôi có chết trẻ cũng chỉ biết trả lời là cậu mang tài năng thiên bẩm thôi."
Thật ra Khưu Thời chẳng tin một chữ nào.
Nhưng anh biết rõ rằng với tình hình hiện tại, Lý Phong sẽ không bao giờ nói thật mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chon-dao-nguyen/2736258/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.