"Sau này lễ phép với ông cố nhà anh một chút." Khưu Thời nói.
***
Đây là lần thứ hai Khưu Thời được trải nghiệm cuộc sống như ở một thế giới khác của nội thành.
Căn phòng anh được cấp cho để nghỉ ngơi sạch sẽ ngăn nắp, giường rất mềm, phòng rất sáng vì trên bàn, góc tường lẫn trần nhà lắp đầy đèn, trên tường thậm chí treo vài bức tranh.
Trong phòng có luôn phòng tắm, đây là điều cực kì tuyệt vời với một công nhân dọn xác phải tắm suối nước nóng kế hang vứt xác, ba người một tổ luân phiên canh gác như anh.
Nhưng Khưu Thời không vào tắm, giờ anh chẳng tin được gì ở nội thành, càng không muốn tiếp xúc với cách sống này quá nhiều.
Anh dạo một vòng quanh phòng rồi tựa đầu giường, trên bàn nhỏ kế bên thế mà có cả thú cưng.
Anh ném nhẹ thú cưng, thú cưng nháy đèn.
"Liên lạc với..." Anh muốn thử xem thứ này có liên lạc được với bên ngoài không, toan báo tên đội trưởng Tiêu Lỗi của Sở An sinh Xã hội thì bị thú cưng ngắt lời.
"Anh không có quyền hạn liên lạc với bên ngoài."
"Vậy cụ cút hộ." Khưu Thời đặt thú cưng về bàn, xoay sang kéo cửa phòng.
Ngoài cửa là hai binh sĩ mặc nguyên đồng phục bảo hộ cầm súng đứng trực.
"Vất vả rồi." Khưu Thời đóng cửa lại.
Thời gian trôi cực kì chậm, Khưu Thời nằm trở lại giường. Anh định đánh một giấc nhưng lượng thông tin dày đặc của nhiệm vụ lần này khiến não luôn trong trạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chon-dao-nguyen/2736250/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.