Biên tập: June
Chỉnh sửa: June
"Hai người cộng lại đã quá năm mươi tuổi, anh phải vứt bỏ bảo bối mới khiến cho cậu quay về..."
Mãi cho đến nửa tháng sau, Giang Dữ Miên mới chậm chạp nhận ra Tần Hành đang giữ khoảng cách với cậu.
Những dấu hiệu cũng không rõ ràng ngay từ đầu, Tần Hành chỉ từ từ giảm bớt tần suất trả lời tin nhắn của Giang Dữ Miên, hay nói từ chối vì bận, không đến nhà dạy cậu, cuối cùng là không nghe điện thoại luôn. Lúc cậu đánh liều gọi tới một cuộc thì anh lại khách khí hỏi Giang Dữ Miên có việc gì.
Giang Dữ Miên có ngốc đến mấy cũng biết Tần Hành đang trốn tránh mình. Cậu có gọi điện một lần nữa nhưng anh không nghe. Nhìn màn hình điện thoại quay lại tên người đó trước khi thực hiện cuộc gọi xong cậu ngồi mãi trong phòng khách một lúc lâu. Giang Dữ Miên không biết phải làm thế nào thì Tần Hành mới có thể quay lại như Tần Hành trước kia, nhưng cậu cũng cũng học được cách không quấy rầy anh nữa.
Một ngày cuối tháng 9, khi Tần Hành cuối cùng cũng chấm dứt việc chạy đến chỗ Giang Dữ Miên nữa thì anh nhận được một cuộc gọi bất ngờ.
Người gọi đến là chú anh, hỏi anh xem lễ Quốc Khánh có trở về hay không. Tần Hành không có kế hoạch gì cho ngày Quốc Khánh cả, anh hỏi chú có việc gì. Chú anh đắn đo một hồi mới nói anh họ anh sắp cưới, hỏi anh có thể về trợ giúp đám cưới được không.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chon-cay-lam-to/3570769/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.