Biên tập: Khoai tây biết múa
Chỉnh sửa: June
"Hai người cộng lại đã quá năm mươi tuổi, anh phải vứt bỏ bảo bối mới khiến cho cậu quay về..."
Từ khi ăn mì trường thọ Tần Hành nấu cho, Giang Dữ Miên đột nhiên trở nên chú tâm vào chuyện học.
Chỉ trong vòng mấy ngày sau đó, Tần Hành đang theo dõi Giang Dữ Miên làm bài tập thì cậu đột nhiên nói phải thêm tiết. Tần Hành suýt nữa thì tưởng rằng cậu bị yểm bùa, hỏi cậu sao lại muốn thêm tiết.
"Em muốn học đấy, có được không ạ." Giang Dữ Miên cắn bút hỏi Tần Hành. Trông cậu rất ngoan, Tần Hành bèn rút bài tập của cậu ra xem, tất cả đều sai.
Tần Hành cảm thấy mấy kiến thức căn bản này phải dựa vào bản thân mình hiểu ra, gia sư thêm mấy chuyến cũng không làm nên được trò trống gì. Hơn nữa anh cũng không có nhiều thời gian như vậy, bèn nghĩ ra một cách chữa cháy. Trước tiên không thêm tiết mà giao thêm bài tập cho Giang Dữ Miên để làm thường ngày, đợi kì kiểm tra tháng sau Giang Dữ Miên có tiến bộ rồi lại nói tiếp.
Giang Dữ Miên ngoan ngoãn gật đầu, vẻ mặt mong chờ. Cậu năn nỉ nói mình nhất định sẽ cố gắng học tập, lại đưa ra đề nghị muốn cho Tần Hành thêm tiền lương, nhưng lại bị Tần Hành lạnh lùng nhìn thoáng qua, thế là không dám nói lời nào nữa.
Tần Hành không biết phải đối xử với loại thiếu niên thiếu thốn tình thương này như thế nào mới không làm cho cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chon-cay-lam-to/3570764/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.