*Tách….*
Một giọt máu trên gậy bóng chày vương trên đấy nhỏ xuống.
Nhiếp Ân nhìn tên cố vấn vẫn còn hấp hối bằng ánh mắt hưởng thụ con mồi đang quằn quại trong đau đớn và sự giàu vò không bằng cái chết nhanh gọn, cũng không hành động nữa.
Nhưng vẫn là nên đề phòng có trò quỷ nào không lường trước được, cậu ngồi xuống thủ sẵn thế tấn công bất cứ lúc nào.
“Ác….Ác quỷ……”
“Mày….mày là thằng….nào….”
Hắn ta vẫn còn sống sót nhờ vẫn còn một chút hơi tàn, không ngừng chất vấn trên trước mặt là ai.
Hắn muốn giết chết cậu thành trăm mảnh, nhưng tay chân đã bị đánh đến gần như trở thành phế nhân rồi, xung quanh lại không có ai khác có thể cứu vãn được người.
Cậu cũng không muốn phí thời gian làm gì, định ra tay lần nữa để làm hắn im miệng thì Phong Quân khẽ ôm lấy cậu từ sau lưng.
“Ân Ân, đủ rồi, đừng làm vậy nữa, bằng không cậu sẽ bị coi là kẻ sát nhân thật đấy…”
“Cậu đã đánh hắn ta tới mức này rồi, còn muốn đánh thêm vào đâu thì làm ơn đừng nữa……”
“Coi như tớ xin cậu….”
Những lời nói như thể đang lôi kéo ý thức của đối phương quay trở về thực tại, không còn để cảm xúc đắm chìm trong sự phẫn nộ nữa, cũng dần buông lỏng đi gậy bóng chày.
Phi Hạ cũng nhanh chóng tới khuyên can người ta: “Nhiếp Ân, giờ là thời đại luật pháp rồi, muốn xử lý hắn ta thì có sẵn bằng chứng, nhân chứng lẫn vật chứng, chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chom-no-trong-ang-mua/3455413/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.